Edit: Tiểu N
Đối với sự có mặt của Kiều Tuấn Lâm, La Dụng rất vui mừng, thậm chí còn đãi cả nhóm một bữa tiệc để bày tỏ sự chào đón. Đây là việc chưa từng xảy ra trước đây, ngược lại, những người học toán ở đây đã nhiều lần mời La Dụng ăn uống. Kể từ khi La Dụng bắt đầu dạy học, mỗi khi gọi món ở khách xá Hứa gia, anh hiếm khi phải tự mình trả tiền.
Ngoài ra, nhiều học trò còn tặng anh nhiều món quà, có món đắt giá, có món rẻ, nhưng phần lớn đều hữu dụng. Trong số đó, thường thấy nhất là thịt heo và thịt cừu, đôi khi La gia không ăn hết, anh chia cho các đệ tử, có lúc lại đem đến xưởng xi măng để tăng cường bữa ăn cho các công nhân.
Lần này, tiến sĩ Trần cùng nhóm của ông cũng mang đến cho La Dụng một số quà tặng, chủ yếu là những vật phẩm văn phòng như bút mực, giấy viết. La Dụng dường như không dùng tới, Tứ Nương và Ngũ Lang vẫn đang trong giai đoạn vỡ lòng, sử dụng những thứ tốt như vậy có vẻ xa xỉ, vì vậy anh đành cất giữ chúng trước.
Kiều Tuấn Lâm tặng La Dụng hai quyển sách chép tay, đều do cậu tự mình từng chữ từng câu chép lại, chữ viết rõ ràng, cẩn thận, không biết đã mất bao nhiêu thời gian mới hoàn thành.
Thời điểm này chưa có kỹ thuật in chữ rời, sách vở hoàn toàn phải chép tay, hoặc tự mình chép, hoặc bỏ tiền mua của người khác chép sẵn. Từ thời gian, công sức đến giá trị, sách vở thời này đều rất khó tìm.
Sau nửa năm không gặp, Kiều Tuấn Lâm bây giờ trông chững chạc hơn nhiều so với lần gặp vào mùa hè năm ngoái ở Trường An. Mỗi lần gặp lại, La Dụng đều thấy sự trưởng thành của thiếu niên này, cậu trưởng thành rất nhanh, thời gian dường như tăng tốc trên người cậu vậy. Bây giờ, Kiều Tuấn Lâm không còn là cậu bé mềm mỏng, kiên quyết đến học làm đậu phụ nữa rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT