Edit: Tiểu N
Ngay khi đoàn người của Đường Kiệm đi về phía Bắc tới Thạch Châu, tại huyện Lý Thạch cũng có không ít người đã chạy đến khu vực Tần Lĩnh, dẫn đầu là hai nhà Mã gia và Vương gia.
Hai nhà này tại địa phương vốn luôn cạnh tranh, nhưng ra khỏi huyện Lý Thạch, họ lại thường chọn hợp tác. Kết hợp sức mạnh của hai nhà thì sẽ mạnh hơn nhiều so với một nhà đơn lẻ, không chỉ cạnh tranh tốt hơn mà còn đảm bảo an toàn hơn, trong thời đại này, thương gia khắp nơi cũng đều như vậy.
Họ đến rất nhanh, nhưng người của hoàng đế phái đến lại còn nhanh hơn. Các khu vực chính trồng cây đỗ trọng đều đã bị quan binh canh giữ, không cho kẻ khác chen vào.
Thế là họ đành phải tìm đến những thôn xóm xa xôi hơn, hy vọng có thể tìm được nguồn hàng. Trước đây, sau khi hiểu rõ lợi ích của đôi giày đế cao su, nhiều thương gia tại huyện Lý Thạch đều cho rằng trong tương lai gần, việc sản xuất đỗ trọng sẽ trở thành một ngành quan trọng tiếp nối sau tơ lụa và lương thực. Ai cũng muốn nắm bắt cơ hội trước khi ngành này phát triển mạnh.
Tại vùng núi Tần Lĩnh vào tháng mười âm lịch, mưa tuyết rơi liên tục, thời tiết lạnh lẽo ẩm ướt. Đoàn người này leo đèo vượt núi, đi qua từng thôn làng nhỏ, mua gom hạt giống cây đỗ trọng từ nông dân địa phương.
Đường đi khó khăn, thời tiết khắc nghiệt, nhưng không ai trong đoàn kêu ca. Trong thời đại này, đối với những người thường xuyên đi buôn, chịu khổ là chuyện bình thường. Chỉ riêng việc vận chuyển hàng hóa đã là một cực hình, không nói đến việc phải dừng chân ở nơi hoang vu khi không tìm được chỗ trú ngụ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play