Edit : Tiểu N
La Dụng lần này ở lại huyện Lý Thạch nhiều ngày, đến khi việc buôn bán đậu phụ thối cơ bản ổn định, lại sắp xếp ổn thoả cho Điền Sùng Hổ xong, mới cùng mấy người Định Hồ vào thành giao hàng trở về thôn Tây Pha.
Vương Đương mấy ngày nay lại cùng mấy huynh đệ của hắn chạy về huyện Định Hồ, lần này đi lâu hơn, đã mười ngày rồi mà vẫn chưa thấy người về. Tức phụ Vương Đương và những huynh đệ ở lại đều có phần lo lắng, sợ rằng họ gặp phải thiên tai nhân họa trên đường.
Nhưng dù có lo lắng thế nào, hiện tại cũng chỉ có thể chờ đợi. Thời buổi này là như vậy, không có ô tô, tàu thuỷ, máy bay, điện thoại, một khi khoảng cách không gian xa một chút, con người dễ dàng mất liên lạc với nhau.
Điều này, La Dụng ban đầu không quen, thế kỷ 21 đã quen dùng điện thoại, máy tính, giờ xuyên không về thế kỷ 7, lập tức cảm thấy thị lực 1.2 của mình tụt xuống còn 0.2, chỉ thấy được chút ít trước mắt, còn phía xa thì luôn mờ mịt.
“Tam Lang, ta thấy đậu phụ thối của ngươi bán rất chạy đấy.” Trên đường về, một người Định Hồ bắt chuyện với La Dụng.
“Sao vậy, ngươi cũng muốn làm nghề này à?” La Dụng co cổ ngồi trên xe lừa, lúc này đã là tháng hai âm lịch, nhưng trời vẫn còn rất lạnh, bị gió lạnh thổi suốt nửa ngày, cả người trong ngoài đều lạnh buốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT