Bây giờ tất cả đều đang tỏ thái độ với cô ta sao? Cô ta đã làm gì sai?
Cô ta mang Hoắc Tư Tước trở về bình an vô sự, bọn họ còn có gì không hài lòng nữa? Chẳng lẽ cô ta làm chưa đủ tốt sao?
Cô ta rất tức giận.
Tuy nhiên đây chỉ là khởi đầu, bởi vì không lâu sau cô ta vốn định đi đến khách sạn tổ chức tiệc đính hôn nhưng lúc ở trong vườn hoa của biệt thự cô ta nhận được điện thoại của Hoắc Tư Tước.
“Lạc Du, hành trình hôm nay bị hủy bỏ, Mặc Bảo bên bị thương khá nghiêm trọng, đi không được.”
Hoắc Tư Tước vừa mở miệng đã huỷ bỏ một việc quan trọng như vậy, trong giọng nói không hề có một chút do dự, giọng của hắn nghe rất vội và lo lắng, nhưng đó là vì con trai hắn.
Lạc Du lại một lần nữa không nói nên lời.
Cô ta muốn nói gì đó nhưng Hoắc Tư Tước đã cúp máy.
Chết tiệt!
Chỉ trong giây lát, cơn thịnh nộ của cô ta đã gần như đạt đến đỉnh điểm!
Chuyện đính hôn đối với Lạc Du thật ra đã là một chuyện không dễ dàng gì, cô ta là người theo chủ nghĩa không kết hôn, năm đó khi ba mẹ hai nhà đều muốn bọn họ kết hôn.
Cô ta đều trực tiếp từ chối.
Nhưng bây giờ vì sức khỏe của hắn, vì để tránh sau này hắn bị người phụ nữ làm khổ, cho nên cô ta đã đề nghị đính hôn với hắn trước.
Kết quả đổi lại thế này?
Lạc Du tức giận, lập tức cầm điện thoại định gọi chất vấn Hoắc Tư Tước
Nhưng ngay lúc này lại có người gọi tới trước.
“Alo?”
“Tiểu Du, không phải nói đến xem khách sạn sao? Sao không thấy ai vậy? Mẹ và ba con đã đến khách sạn rồi.”
Đó là ba mẹ Lạc Du, nói bọn họ đã đến khách sạn.
Lạc Du nghe vậy, sắc mặt càng khó coi hơn: “Xem khách sạn gì nữa? Hoắc Tư Tước đã bỏ chạy rồi, không cần đính hôn nữa!”
Sắc mặt mẹ Lạc lập tức thay đổi: “Chạy rồi? Đã xảy ra chuyện gì vậy? Cái con bé này con đang nói cái gì vậy? Cái gì mà không cần đính hôn nữa? Nói rõ ràng cho mẹ.”
Ba mẹ Lạc rất hài lòng với Hoắc Tư Tước, vừa nghe con gái nói không muốn đính hôn, bọn họ đã sốt ruột rồi.
Lạc Du không còn cách nào khác, cuối cùng chỉ có thể kể đơn giản chuyện đã xảy ra.
Kết quả cô ta vừa nói xong, ba Lạc bắt đầu chửi cô ta: “Con còn không biết xấu hổ ở đó nổi giận? Con trai người ta đã bị thương đưa đến bệnh viện, con không quan tâm mà còn ở đó oán giận?”
“Con…”.
“Con câm miệng cho ba, bây giờ mau đến bệnh viện thăm đứa nhỏ, ba và mẹ con cũng đến ngay!”
Ông Lạc vẫn rất thấu tình đạt lý, biết con gái mình có đôi khi kiêu căng tùy hứng, ông ta chửi xong rồi cúp điện thoại, sau đó cùng vợ mình đi đến bệnh viện.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT