Chung Vãn tức giận nhìn thoáng qua tầng trên.

Vì chỗ Ôn Hủ Hủ thuê quá nhỏ, giao thông lại không tiện nên cô để Trì Úc ở chỗ Chung Vãn.

Nhị thiếu gia như Trì Úc không lớn lên như những đứa trẻ khác, đã hơn hai mươi tuổi nhưng từ nhỏ ở Trì gia đã được Hoắc Anh Nga cưng chiều, ở Hoắc gia cũng được cậu đối xử đặc biệt.

Nên người này vẫn không biết đến cuộc sống củi gạo dầu muối là gì, chơi gì vẫn cứ chơi, phóng túng vẫn cứ phóng túng.

Ôn Hủ Hủ lắc đầu, cuối cùng chỉ có thể đi lên.

“Trì Úc? Anh dậy chưa? Cần phải dậy đi đón Ôn Cận rồi.”

“……”

Ôn Hủ Hủ gõ cửa một lúc lâu, mới nghe được tiếng lầu bầu truyền ra từ trong phòng: “Biết rồi.”

Cô nghe thấy vậy, lúc này mới đi xuống.

Về chuyện của Ôn Cận, Ôn Hủ Hủ có dự định nếu cậu bằng lòng đi theo cô, vậy thì kể từ bây giờ để cho cậu làm trợ lý của cô, cô dự định tiến vào giới tài chính gây tiếng vang trước, còn Ôn Cận thì phụ trách quản lý tài chính giúp cô.

Nghe nói Ôn Cận học chuyên ngành kế toán.

Một giờ sau Trì Úc mới ra khỏi cửa.

Nhưng anh ta không ngờ tới giữa đường lại bị một người chặn lại.

“Mẹ kiếp, cậu tới đây khi nào? Hành tung của bọn tôi đã giấu kỹ đến mức này rồi, vậy mà cậu còn có thể tìm được tới đây nhanh như vậy? ĐM mũi cậu là mũi chó sao?”

Trì Úc nhìn thấy người chặn mình, anh ta ngồi trong xe chửi thề!

Hoắc Tư Tước cười lạnh lùng không nói gì, hắn búng ngón tay ngay lập tức ở sau lưng hắn xuất hiện mấy bóng đen xông về hướng Trì Úc.

Mẹ kiếp, đừng có bảo là tên này muốn giết anh ta đấy chứ?

Trì Úc bị dọa sợ, mở cửa xe trực tiếp thú nhận: “Rốt cuộc cậu muốn thế nào? Tôi không làm gì gây hại cho cậu mà.”

“Bắt cóc vợ tôi không tính sao?”

“Hừ! Đó là vợ cậu sao? Đó rõ ràng là vợ cũ của cậu mà!” Trì Úc kêu to, kiên quyết không thừa nhận tội danh Hoắc Tư Tước tùy tiện gán cho anh ta.

Tuy nhiên điều làm cho anh ta tuyệt vọng chính là sau khi Hoắc Tư Tước nghe anh ta kháng nghị, lại trực tiếp ném tới trước mặt anh ta một quyển sổ nhỏ màu đỏ.

“Nhìn cho kỹ, xem cô ấy có phải là vợ cũ của tôi không?”

“……”

Trì Úc không nói lời nào, khuôn mặt xinh đẹp giống như hoa anh đào trong nháy mắt giống như mất đi ánh mặt trời, ảm đạm đến mức không còn chút máu.

Bọn họ vẫn là vợ chồng?

Vậy tại sao? Tại sao người đàn ông này lại đối xử với cô như vậy? Hắn không biết cô đã đánh đổi như thế nào vì hắn sao?

Hốc mắt Trì Úc đỏ lên, anh ta nhớ tới dáng vẻ tiều tuỵ thất thần của cô đến tìm anh ta vào đêm hôm đó, nó làm cho lòng ngực anh ta vô cùng bi thương, nỗi căm phẫn đột nhiên cũng tăng vọt lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play