“Là cái gì?”

“Là về hiểu biết của cô ấy về tài chính, CEO. Hóa ra sau khi tốt nghiệp trung học, cô ấy không phải không thi đậu mà từ bỏ cơ hội học tập. Thư nhập học của cô ấy là do trường kinh tế nổi tiếng nhất cả nước tiến cử!!”

Lâm Tử Dương ở trong điện thoại kinh ngạc nói.

Đây quả thực là một chuyện vô cùng chấn động, ai cũng thật không ngờ, tiểu thư Ôn gia lúc trước bị cả thành phố A cười nhạo suốt một năm. Nói cô học không nổi nữa, chỉ có thể vô liêm sỉ gả đến Hoắc gia, tiếp tục sống một cuộc sống xa hoa..

Ai mà ngờ.

Cô lại vô cùng lợi hại!

Học sinh được đề cử?

Hoắc Tư Tước cầm điện thoại, sau khi nghe được những lời này, quả nhiên cũng lộ ra một phần kinh ngạc!

“Có phải cậu nhầm rồi không? Cô ấy được cử đi học sao?”

“Không lầm, tôi đến trường trung học cô ấy học, tìm được vị chủ nhiệm lớp lúc ấy. Sau đó chính miệng người đó nói cho tôi biết. Nhưng trường học đã tra qua nhưng tư liệu này đã không còn, cô ấy đã xử lý sạch sẽ. Nếu như tổng giám đốc không tin, tôi còn có thể đến học viện kinh tế kia tra. Tin chắc có thể tra được thư thông báo trúng tuyển lúc trước gửi cho cô ấy.”

“……”

Không có âm thanh, giờ khắc này người đàn ông trong xe không nói nữa.

Hắn ngồi ở đó, trong tay cầm chiếc điện thoại di động. Một đôi mắt đen kịt nhìn chằm chằm phía trước, giống như thủy triều đen cuồn cuộn, cực kỳ dọa người.

Hắn không cần nghĩ nữa.

Bởi vì, thiên phú về tài chính lúc trước cô đã từng ở trước mặt hắn biểu hiện qua mấy lần. Cũng chính vì lẽ đó, hắn mới để cho trợ lý này đi tra. Còn có, ở sơn trang Raymond.

Sơn trang Raymond, năm năm trước thiếu chút nữa đã phá sản, nhưng nhờ cùng cô hợp tác, bọn họ mới có cơ hội cải tử hồi sinh. Những ví dụ như vậy khiến cho hắn cần đặt ra câu hỏi nghi vấn?

Trong lòng Hoắc Tư Tước lại nổi sóng.

Con đàn bà chết tiệt này!

Tại sao cô lại làm thế?

Chẳng lẽ thật sự chỉ vì muốn kết hôn với hắn? Cô có biết cô tự hủy tiền đồ như vậy, đối với Ôn gia bọn họ tạo thành hậu quả lớn bao nhiêu hay không? Nếu như lúc ấy cô đi học, lấy thiên phú của mình là hoàn toàn có thể vực dậy Ôn Gia.

Cô thật lố bịch!!

Những ngón tay cầm vô lăng của Hoắc Tư Tước trở nên trắng bệch. Hoàn toàn mất đi sự bình tĩnh trong lòng. Hắn không thể nào tiếp nhận chuyện như vậy.

Bởi vì đối với hắn mà nói, đây căn bản là chỉ có người không có đầu óc mới có thể làm.

Giống như khi cô còn nhỏ!

Nhưng, tại sao khi nhỏ cô lại làm chuyện khiến hắn ghét cay ghét đắng cô như vậy.

Nhưng bây giờ, sau khi nghe được chuyện của cô, hắn không còn những cảm xúc đó?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play