Mất khoảng một giờ để ăn một bữa ăn.

Tuy rằng không phong phú như cơm khách sạn, nhưng bởi vì là Ôn Hủ Hủ tự tay làm, mấy đứa nhỏ đều rất ngoan ngoãn ăn đến mức bụng nhỏ đều tròn vo.

“Anh Dận Dận, Hoành thánh mẹ làm có ngon không? Đây là dùng thịt tôm làm đó.”

“Ừm!”

Hoắc Dận đang cầm thìa nhỏ ăn miếng cuối cùng, nghe vậy, không chút do dự gật đầu.

Nhược Nhược rất vui.

Cô là fan trung thành của mẹ, bất cứ lúc nào đều rất ủng hộ mẹ.

Thế nhưng, khi cô bé quay đầu nhìn về phía ba, cũng muốn hỏi một câu, bỗng nhiên đã bị vẻ mặt cúi đầu không nói gì của hắn dọa sợ, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch cũng không dám lên tiếng nữa.

Ba đang nhìn cái gì vậy?

Vì sao đột nhiên lại có vẻ mặt dọa người như vậy? Giống như là nhìn thấy một chuyện khó có thể tin, trong ánh mắt hắc ám đấy đang suy nghĩ chuyện gì.

Chuyện gì đã xảy ra với ba? Chẳng lẽ là do mẹ làm đồ ăn không ngon sao?

Cô bé rất lo lắng.

Ôn Hủ Hủ đang bận rộn thu dọn bát đĩa nên không có tâm tư phát hiện ra tâm tình hắn có thay đổi.

Nếu để ý, có lẽ cô ấy sẽ không thể bình tĩnh và bận rộn như vậy.

Đây là một thói quen tồn tại từ lâu của cô, bởi vì hắn không thích tự mình bóc quýt, lại càng không thích ngón tay của hắn bị dính nước quýt.

Vì vậy khi đó, mỗi lần cô lén lút đi thăm hắn, đều bóc quýt xong lại cắm tăm nhỏ. Thừa dịp người Hoắc gia không có ở nhà, cô sẽ lén lút nhét vào khe cửa của hắn.

Chuyện này, cô làm bao lâu rồi?

Ôn Hủ Hủ không nhớ rõ, chỉ nhớ rõ lần đầu tiên cô đưa cho hắn, là lúc cô vừa lên lớp một, sau đó khi hắn được đưa ra nước ngoài thì cô tốt nghiệp tiểu học.

Ôn Hủ Hủ ở trong phòng bếp rửa chén, trong đầu nghĩ lát nữa sẽ nói chuyện với hắn như thế nào, để cho con trai lớn ở lại đây.

“Dận Dận, con lại đây, giúp mẹ bưng nho đã rửa sạch ra ngoài.”

“Được.”

Hoắc Dận đang chơi với em trai lập tức đứng lên, vào bếp giúp mẹ bưng nho.

“Dận Dận, con nghe mẹ nói, tuy bây giờ chúng ta đã quyết định cho con ngủ ở đây, nhưng chúng ta vẫn phải thông báo cho ba. Như vậy, con bưng những quả nho này đi đưa cho ba, sau đó thuận tiện nói một tiếng được không?”

Ôn Hủ Hủ có chút sợ hãi, lại muốn để cho con trai xung phong đi trước.

Hoắc Dận đương nhiên sẽ không vạch trần mẹ, đồng thời cũng rất vui lòng đi làm chuyện này.

Thế nhưng, khi cậu bưng nho ra lại phát hiện trong phòng khách không thấy ba, cũng không biết ba đi đâu, chỉ thấy cửa phòng mẹ mở ra.

Ba có vào phòng mẹ không?

Hoắc Dận bưng nho tới.

Thật đúng là, sau khi cậu đến cửa phòng, cậu thấy ba đã ở bên trong.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play