Mặc Bảo lập tức cũng từ phía sau anh trai đi ra: “Không có, ba, Mặc Mặc không bị thương. Chỉ là, cô…”

Đôi mắt trong sáng và đơn thuần của cậu, lại còn lo lắng nhìn về phía Hoắc Tư Tinh phía sau.

Hoắc Tư Tước nhìn thấy, lập tức châm chọc một trận: “Hoắc Tư Tinh, thấy chưa? Đây là cách dạy của tôi, chị thân là cô mà làm ra những chuyện như vậy. Chị thấy rõ chưa?”

“Cậu…..”

Hoắc Tư Tinh vốn bản tính mạnh mẽ bỗng trở nên mất hết mặt mũi.

Giống như là bị ai ai đó tát cho một cái!

Đây đều là những gì cô ta tự chuốc lấy.

Ban đầu, khi cô ta trở về, Hoắc Tư Tước nể tình chị em lâu ngày không gặp mặt đã sắp xếp một bữa tiệc chiêu đãi cô ta. Nhưng bây giờ, lại bị cô ta làm hỏng.

Trách ai đây?

Nói cho cùng, vẫn là trách cô ta có tâm lý muốn kiểm soát quá mạnh.

Cô ta cho rằng, ở Hoắc gia cô ta mới là người làm chủ, chuyện gì cũng muốn nhúng tay vào. Bao gồm cả việc riêng của Hoắc Tư Tước.

Thật tình không biết, thật sự không có ai coi cô ta ra gì.

Hoắc Tư Tước mang hai đứa nhỏ đi, ngay cả cửa phòng khách sạn cũng chưa vào.

Mặc Bảo ở bên cạnh ba thấy được, nhịn không được thở dài: “Ba, vậy kế tiếp chúng ta đi đâu ăn cơm? Bụng nhỏ của con đói muốn bẹp rồi.”

Cậu sờ sờ cái bụng nhỏ đã bắt đầu kêu ùng ục của mình.

Hoắc Tư Tước nhìn cậu một cái, đang định nói về nội thành tùy tiện đi ăn cái gì đó là được thì Hoắc Dận bên tay phải bỗng nhiên lên tiếng: “Đến chỗ mẹ.”

“Con nói cái gì?” Hoắc Tư Tước kinh ngạc nhìn về phía cậu.

Đến chỗ mẹ?

Ý cậu là sao? Đang yên đang lành, tại sao phải đến chỗ người phụ nữ kia ở?

Hắn còn không biết, con trai do mình nuôi lớn, hôm nay đã đi theo mẹ nó cả ngày. Hơn nữa đã mua xong chăn mền và đồ dùng sinh hoạt mới, dự định ở lâu dài.

Mặc Bảo rất nhanh phản ứng lại, lập tức phụ họa: “Đúng đúng đúng, về nhà chúng con đi. Ba, con nói cho ba biết nhé, hôm nay mẹ mua rất nhiều đồ ăn. Nếu không phải con và anh trai bỗng nhiên được bị đón đi, tối nay chúng ta có thể ăn thật nhiều thật nhiều đồ mẹ làm. Đúng không, anh Hoắc Dận?”

“Ừ.”

Hoắc Dận lại gật đầu không chút do dự.

Hoắc Tư Tước: “……”

Hình ảnh vô tư này của hai đứa nhóc, hắn không hề thấy khó chịu?

Cho nên, cô đã mua chuộc hai đứa con trai của hắn rồi phải không? Nhìn bộ dạng bọn nhỏ ủng hộ cô, từ trước đến nay hắn không có vinh dự này. Hắn vẫn là ba của bọn nhỏ cơ mà.

Hoắc Tư Tước có chút khó chịu.

Nhưng cuối cùng, sau khi ba ba con trở lại nội thành, Hoắc Tư Tước vẫn dẫn bọn nhỏ đến khu chung cư Ôn Hủ Hủ thuê.

——

“Được rồi, Nhược Nhược, đùi gà con thích ăn nhất đã lên rồi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play