Hai ngày nay, cậu thật sự không biết là tình hình như thế nào, Hoắc Dận cũng không trả lời tin nhắn.

Bằng không, cậu đi xem một chút?

Mặc Bảo đột nhiên có ý tưởng như vậy……

——

Ôn Hủ Hủ vô cùng lo lắng đi tới vịnh Thiển Thủy.

Nhưng vẫn chưa ổn, sau khi cô đến nơi này đã hơn chín giờ. Hơn nữa có chút vấn đề là Hoắc Tư Tước còn chưa đi làm. Hắn chuyển từ trong phòng dời ra ghế ngồi, khoanh chân chờ đợi. Cánh cổng hôm nay cũng dường như đang chờ cô, nhìn thế nào cũng thấy khíếp sợ.

Ôn Hủ Hủ do dự một chút, thở hồng hộc đi tới: “Anh… còn chưa đi làm?”

“Cô không thấy tôi cố ý đợi cô sao?”

Quả nhiên Hoắc Tư Tước vừa mở miệng đã có một luồng âm khí dị thường. Giọng điệu lãnh đạm và lạnh lùng như là cả thế giới có thù với hắn vậy.

Ôn Hủ Hủ có chút lo lắng: “Không… Xin lỗi, kẹt xe. Buổi sáng là giờ cao điểm tôi đợi rất lâu mới gọi được xe.”

Ôn Hủ Hủ không muốn lúc này lại xảy ra chuyện gì, vất vả lắm hắn mới đồng ý cho cô giải quyết chuyện con ở nhà trẻ.

Thế nhưng, Hoắc Tư Tước căn bản không tin, hắn buông hai chân xuống, “Phịch” một cái từ trên ghế đứng lên: “Ôn Hủ Hủ, cô đã không có cơ hội nữa. Một người ngay cả thời gian cũng không tuân thủ được, cô không có tư cách để cho tôi tin tưởng nữa!”

Nói xong, vẻ mặt Hoắc Tư Tước trở nên cáu giận xoay người rời đi.

Ôn Hủ Hủ nhìn theo luống cuống vội vàng chạy tới. Cô muốn giải thích cho hắn hiểu. Nhưng lúc này, trong biệt thự này đột nhiên truyền tới một tiếng “Ầm”!

Có chuyện gì vậy?

Ôn Hủ Hủ giật mình nhìn về phía người đàn ông.

Cô phát hiện ra Hoắc Tư Tước cũng biến sắc. Hắn lập tức sải bước đi lên: “Dận Dận, con làm gì vậy? Mở cửa ra!”

Trời ạ, là Dận Dận!

Trái tim Ôn Hủ Hủ như muốn vọt ra khỏi lông ngực, vội vả chạy theo hắn lên lầu.

Ở lầu hai đã sớm có mặt nhiều người. Trong phòng ngủ của Hoắc Dận, cánh cửa đã bị khóa trái ở bên trong. Còn bên ngoài những người có mặt không ngừng gọi: “Tiểu thiếu gia, cậu mau ra đây đi. Tiểu thiếu gia, chúng tôi sẽ không đưa cậu đến nhà trẻ nữa. Cậu đừng tự nhốt mình trong phòng, được không?”

Chị Vương ở ngoài cửa gọi.

Thì ra, Hoắc Dận đã bắt đầu mất bình tĩnh sau khi nghe chị Vương nói hôm nay cậu sẽ đi nhà trẻ. Cậu ngay lập tức đẩy người giúp việc đang giúp cậu mặc quần áo ra ngoài rồi đóng sầm cửa lại.

Làm sao bây giờ?

Ôn Hủ Hủ hiểu ra chuyện gì đang xảy ra, tâm trạng cô lập tức trở nên lo lắng.

Thật ra hôm nay, trước khi đến đây Ôn Hủ Hủ đã lường trước được sẽ xảy ra tình huống này rồi.

Cô cũng đã sớm kế hoạch, trước hết sẽ không nói cho đứa nhỏ này biết. Sau đó sẽ từ từ mà khuyên nhủ cậu. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play