Sau khi đứa nhỏ ngủ, hai người kiệt sức nằm trên giường. Tô Vĩnh Thắng vừa cử động lập tức kêu lên, Phương Nhã Nhàn thấy thế, đưa tay giúp ông xoa đầu gối.

Hai người thì thầm trò chuyện trong bóng tối.

“Ôi chao, thật sự là đã lâu không phải trông đứa. nhỏ, tôi thật sự có chút không chịu nổi rồi” Tô Vĩnh Thẳng cảm thán nói.

Phương Nhã Nhàn nói: “Đúng vậy, tối hôm qua tô gần như mệt muốn chết. Thế nhưng đứa nhỏ bây giờ quả thật yếu đuối hơn so với trước rất nhiều, ông nghĩ lại xem con gái của chúng ta khi còn bé đâu có khó chăm sóc như vậy chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play