Tiêu Hề Hề khó lắm mới dỗ được bình giấm hay ghen Lạc Thanh Hàn.

Nàng thật sự không ngờ bình thường Lạc Thanh Hàn trông có vẻ lạnh lùng, không nhuốm khói lửa nhân gian, lại ghen tị với một cái gối!

Dù lúc ghen trông hắn rất dễ thương, hì hì.

Lúc Tiêu Hề Hề tỉnh lại, Lạc Thanh Hàn đã đi rồi.

Nàng nhìn quanh “Gối ôm của ta đâu?”

Bảo Cầm mở tủ lấy gối ôm hình người.

“Ở đây.”

Vừa nãy nàng bước vào thấy cái gối đáng thương này nằm trên đất.

Sàn nhà lau chùi hàng ngày nên rất sạch, không cần lo bám bụi.

Tránh làm người khác vấp ngã, Bảo Cầm đã cất nó vào tủ.

Tiêu Hề Hề duỗi cánh tay “Đưa ta.”

Bảo Cầm đưa gối vào tay nàng.

Tiêu Hề Hề ôm chặt gối, sau đó sờ sờ an ủi.

“Mày đừng buồn, tuy giữa mày và chàng, tao đã chọn chàng, nhưng trong lòng tao vẫn có mày mà.”

Bảo Cầm “……”

Phát ngôn tồi tệ gì đây?

Lúc này Chiết Chi bước vào.

“Bẩm Quý phi nương nương, Lao phi vừa phát thiệp mời, nói là có mang một ít rượu hoa đào từ nhà về cung, muốn mời người đến thử.”

Tiêu Hề Hề ngạc nhiên, từ khi nàng vào cung, quan hệ giữa nàng và Lao phi không được tốt cho lắm.

Sao tự dưng Lao phi nghĩ tới chuyện mời nàng làm khách?

Chiết Chi hai tay dâng thiệp mời.

Tiêu Hề Hề nhận thiệp mời mở ra xem, giấy hoa đào hồng nhạt, dùng nét chữ khải thanh mảnh viết dòng thơ.

Bên dưới dòng thơ có ghi thời gian, địa điểm và chữ ký của Lao phi.

Đương nhiên, nàng không viết hai chữ Lao phi, mà viết khuê danh của mình, Tĩnh Từ.

Đến hôm nay, Tiêu Hề Hề mới biết tên thật của Lao phi là Bạch Tĩnh Từ.

Thời gian là năm ngày sau, địa điểm ở cung Yên Vũ.

Bảo Cầm nhắc nhở “Lao phi trước giờ không hợp với người, bây giờ đột nhiên mời người đến cung Yên Vũ làm khách, e là có bẫy.”

Tiêu Hề Hề đưa thiệp mời lên mũi ngửi.

“Đây hình như là mùi hoa đào, nhưng so với hoa đào bình thường lại ngọt hơn một chút, lẽ nào đây là mùi rượu hoa đào sao? Mùi thơm lắm, hẳn là rất ngon.”

Nàng mong đợi nhìn Bảo Cầm.

“Em biết ủ rượu hoa đào không?”

Bảo Cầm nhận tấm thiệp mời, ngửi cẩn thận rồi nghiêm túc trả lời.

“Rượu hoa đào không khó ủ, nhưng mùi của rượu hoa đào này khá đặc biệt, hẳn không phải rượu hoa đào bình thường, nô tỳ làm không được mùi này.”

Tiêu Hề Hề thất vọng, sau đó vỗ đùi quyết định.

“Ta phài uống thử loại rượu hoa đào này!”

Bảo Cầm vội nói “Lỡ như Lao phi muốn làm chuyện xấu với người thì sao?”

Tiêu Hề Hề “Trên thiệp này ghi nàng không chỉ mời một mình ta, còn có các phi tần khác, dù nàng có ghét ta cũng không ngốc đến mức ra tay với ta trước mặt nhiều người, cùng lắm là nàng thầm ghét ta trong lòng thôi.”

Bảo Cầm “Cẩn thận vẫn tốt hơn.”

Tiêu Hề Hề “Yên tâm, ta tự biết tính toán.”

……

Dù Lạc Thanh Hàn liên tục giữ Vạn Quân ở lại, nhưng ông vẫn nhất quyết từ quan.

Cuối cùng, Lạc Thanh Hàn chỉ đành phải đồng ý.

Chuyện Vạn Quân từ quan gây xôn xao trong triều.

Mọi người cảm thấy Vạn Quân từ quan vì phản đối cải cách thuế.

Chỉ có Hoàng đế và năm Các lão biết Vạn Quân là người ủng hộ.

Sau khi Vạn Quân đi, người duy nhất ủng hộ cải cách thuế trong Nội các cũng biến mất, trong số năm người còn lại, có ba người phản đối, thái độ của hai người còn lại rất mơ hồ, có vẻ như không muốn đắc tội hai bên.

Tấu chương phản đối cải cách thuế như nước chảy vào cung, xuất hiện trên ngự án trong ngự thư phòng.

Lúc đầu, Lạc Thanh Hàn còn kiên nhẫn đọc, sau đó dứt khoát không đọc nữa, sai người mang số tấu chương đó ra ngoài, đỡ phải chướng mắt.

Trong số nhiều ý kiến phản đối, cũng có một số người ủng hộ cải cách thuế.

Chắc chắn những người này đều xuất thân hàn môn.

Phụ mẫu và người nhà của bọn họ đều là nông dân, nên bọn họ biết rõ việc cải cách thuế có ý nghĩa thế nào đối với những nhà nông bình thường.

Một khi cải cách này thành công, áp lực thuế đối với nông dân có thể giảm đi rất nhiều.

Có thêm tiền, nông dân sẽ có cuộc sống tốt hơn, đủ tiền đóng học phí cho con cái đến trường, tham gia khoa cử, có cơ hội đổi đời.

Nếu thành công, không chỉ mang lại lợi ích cho dân chúng bình thường mà còn tạo điều kiện cho nhiều con cháu hàn môn xuất hiện trong triều.

Càng có nhiều con cháu hàn môn trong triều, bọn họ sẽ càng có tiếng nói, sau này họ sẽ không còn phải nhìn sắc mặt thế gia làm việc nữa.

Tóm lại, việc này đối với bọn họ có lợi không hại.

Trong số những người ủng hộ này, người nổi bật nhất là Lại bộ Thị lang Lệ Khinh Ngôn.

Y là người trẻ nhất trong số những người ủng hộ, là người được Hoàng đế tin nhất.

Vô hình trung, Lệ Khinh Ngôn đã trở thành đại diện của nhóm người này.

Lạc Thanh Hàn thường triệu Lệ Khinh Ngôn vào cung thảo luận chi tiết việc cải cách thuế.

Các quan viên xuất thân thế gia trong triều vốn không ưa Lệ Khinh Ngôn, qua chuyện này, bọn họ càng căm ghét Lệ Khinh Ngôn.

Vốn có vài thế gia xem trọng tương lai của Lệ Khinh ngôn, muốn chiêu mộ y làm con rể, nhưng bây giờ tình thế không đúng, bọn họ không nghĩ tới nữa.

Hầu hết mọi người đều cảm thấy cuộc cải cách thuế này khó có thể thành công.

Dù sao Hoàng đế vẫn còn quá trẻ, chỉ với chút sức đó của hắn, không thể lay chuyển được vị trí của thế gia trong triều Đại Thịnh.

Các thế gia cũng đang âm thầm lên kế hoạch, nếu Hoàng đế nhất quyết chống lại thế gia, thế thì đừng trách bọn họ không khách khí.

Cả triều đường trông giống như một thùng thuốc nổ.

Bề ngoài vẫn an tĩnh như trước, nhưng bên trong đang rất căng thẳng.

Chỉ cần một mồi dẫn sẽ khơi dậy mâu thuẫn tồn đọng.

……

Năm ngày trôi qua.

Thời hạn bị cấm túc của Tiêu Hề Hề cũng đã hết.

Nàng ngồi xe ngựa đến cung Yên Vũ.

Đây là lần đầu tiên nàng đến cung Yên Vũ, có cảm giác mới mẻ, vừa đi vừa nhìn chung quanh, chẳng mấy chốc đã thấy Lao phi.

Lao phi vẫn là bộ dáng yếu đuối, mặc tề hung nhu quần tím nhạt, tai đeo ngọc trai, trên búi tóc cài hoa sơn trà tím nhạt, có sợi ngọc trai buông xuống.

Nàng đang nói chuyện với các phi tần khác, biết Quý phi tới, lập tức đứng dậy ra ngoài nghênh đón.

Trùng hợp thay, hôm nay Tiêu Hề Hề cũng mặc nhu quần màu tím, nhưng váy của nàng có màu biến đổi, phía dưới tím đậm dần chuyển sang tím nhạt, bên ngoài còn có hai lớp lụa tuyết.

Lục tuyết mỏng mềm mại, bên ngoài ánh màu ngọc trai nhạt, khi bước đi, váy nhẹ nhàng đung đưa tỏa sáng, giống như tiên tử áo tím vô tình rơi xuống nhân gian, đẹp đến kinh người.

Nói theo cách khác, Tiêu Hề Hề và Lao phi đụng hàng rồi.

Nhưng Tiêu Hề Hề chưa từng quan tâm những chuyện nhỏ này, sau khi chào hỏi Lao phi, nàng liền đi thẳng vào trong.

Nàng nóng lòng muốn được uống thử rượu hoa đào!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play