Ông vừa giận vừa sợ, cuối cùng dứt khoát phóng hỏa, muốn thiêu rụi Diệp Cửu Minh và toàn bộ Tập Hương Quán.

Chỉ cần Diệp Cửu Minh chết, chỉ cần Tập Hương Quán không còn.

Trên đời này không có ai biết Hồng Quốc công cấu kết với Huyết Vũ Lâu.

Ngọn lửa đã thiêu rụi toàn bộ Tập Hương Quán, giết chết nhiều người.

Nhưng Diệp Cửu Minh không bị thiêu chết.

Gã lợi dụng hỗn loạn bỏ chạy.

Cùng chạy trốn với gã còn có tú bà của Tập Hương Quán.

Sau đó, quan phủ thống kê số người thương vong trong vụ cháy nhưng không tìm thấy tú bà, còn tưởng tú bà chết trong vụ cháy nên ghi tên tú bà vào danh sách những người thiệt mạng.

Khi Hồng Quốc công biết tú bà đã chết, còn tưởng Diệp Cửu Minh cũng chết giống như bà.

Nỗi lo lớn của ông đã được giải quyết, đương nhiên thấy rất thoải mái.

Lạc Dạ Thần đọc đến đây, không khỏi nổi giận.

“Thì ra là Hồng Quốc công phóng hỏa, chẳng trách sau đó ông ta không chịu nói lời nào, người khác còn tưởng ông ta trải qua nạn sinh tử đã tỉnh ngộ, biết khiêm tốn làm người, thật ra là do ông ta có tật giật mình!”

Lúc đó vì dập lửa, y đổ mồ hôi khắp người, còn có vài quan binh bị thương trong quá trình dập lửa.

Ai nấy liều mạng dập lửa, thật ra chỉ đang dọn dẹp mớ hỗn độn cho Hồng Quốc công.

Đáng lẽ ngay từ đầu bọn họ không nên cứu Hồng Quốc công, lẽ ra nên để ông ta chết trong trận hỏa hoạn đó!

Bộ Sanh Yên vẫn đọc tiếp.

Sau khi Diệp Cửu Minh và tú bà trốn thoát, lập tức triệu tập tất cả sát thủ vẫn còn trong thành.

Tập Hương Quán đã không còn, bọn chúng không thể ở trong thành Thịnh Kinh được nữa.

Nhưng cứ thế mà đi, bọn chúng không nuốt trôi cục tức này.

Vì vậy Diệp Cửu Minh lên kế hoạch cho vụ bắt cóc.

Gã muốn lợi dụng vụ bắt cóc lôi Hồng Quốc công xuống nước.

Một vụ bắt cóc thông thường sẽ không ảnh hưởng gì đến Hồng Quốc công, vừa hay trong thành đang thảo luận sôi nổi về cuộc thi viết truyện nên Diệp Cửu Minh để mắt đến Quý phi.

Quý phi được Hoàng đế sủng ái vô vàn, cũng là công chúa của Nam Nguyệt.

Nếu bắt cóc nàng, nhất định sẽ khiến Hoàng đế tức giận lo lắng.

Diệp Cửu Minh đoán ngày cuối cùng của cuộc thi, Quý phi nhất định sẽ rời cung tìm Anh vương.

Vì vậy gã dẫn người phục kích Quý phi trên đường về cung.

Vốn gã chỉ muốn bắt một mình Quý phi, nào ngờ Anh vương cũng ở đó, thế là gã bắt luôn Anh vương.

Một Quý phi thêm một Anh vương, vụ bắt cóc này chắc chắn sẽ gây chấn động cả thành Thịnh Kinh.

Tính khí nóng nảy của Lạc Dạ Thần lập tức nổi dậy.

“Bắt cả buổi trời, thế mà bổn vương chỉ là hàng đính kèm?!”

Bộ Sanh Yên đánh vào tay y, ra hiệu y im lặng một chút.

Theo kế hoạch của Diệp Cửu Minh, bọn chúng sẽ giả vờ như vô tình tiết lộ mối quan hệ của bọn chúng với Hồng Quốc công khiến Quý phi và Anh vương lầm tưởng Hồng Quốc công là chủ mưu vụ bắt cóc.

Sau đó, bọn chúng lợi dụng Quý phi và Anh vương tạo hỗn loạn gần cổng thành, rồi nhân lúc hỗn loạn trốn khỏi thành.

Bọn chúng có thể an toàn thoát thân, sau khi Quý phi và Anh vương trở về, chắc chắn sẽ không buông tha Hồng Quốc công.

Với mức độ sủng ái Quý phi của Hoàng đế, cộng thêm Anh vương trợ giúp, Hồng Quốc công không chết cũng sẽ mất một lớp da.

Đây xem như là trả thù cho chuyện Hồng Quốc công phóng hỏa Tập Hương Quán.

Tuy nhiên.

Kế hoạch thì đẹp đẽ nhưng thực tế lại tàn khốc.

Bọn chúng đã đánh giá thấp thực lực của Quý phi.

Nữ nhân này trông bề ngoài như đóa hoa yếu đuối, nhưng võ công thì cao đến đáng sợ, cả thuốc mê cũng không làm gì được.

Kế hoạch của Diệp Cửu Minh bị nàng làm rối tung, cả danh tính thật sự của gã cũng bị nàng vạch trần.

Nàng thậm chí còn dẫn quan binh đến hốt trọn ổ sát thủ Huyết Vũ Lâu trong thành Thịnh Kinh!

Đó là những sát thủ tinh nhuệ của Huyết Vũ Lâu.

Bây giờ tất cả đều bị bắt, đồng nghĩa với việc toàn bộ Huyết Vũ Lâu sụp đổ.

Tổ chức sát thủ của Huyết Vũ Lâu từ đây xóa sổ trên giang hồ.

Lạc Dạ Thần trả bản lời khai cho Hoàng đế, nghiến răng nói.

“Tuy vụ bắt cóc này không phải do Hồng Quốc công dàn dựng, nhưng ông ta không phải người tốt, tuyệt đối không được tha cho ông ta!”

Trước đây, y từng bị sát thủ của Huyết Vũ Lâu ám sát trong am ni cô, suýt nữa thì chết ở đó.

Món nợ này đến nay y vẫn còn nhớ.

Huyết Vũ Lâu vẫn luôn cấu kết với Hồng Quốc công, Hồng Quốc công phải gánh một nửa!

Lạc Thanh Hàn bình tĩnh nói “Trẫm tự có tính toán.”

Bây giờ đại đương gia đã thú tội, bọn bắt cóc khác không cần phải giữ miệng. Bọn chúng vì tránh chịu thêm khổ, bèn lần lượt khai nhận.

Lời khai của bọn chúng về cơ bản khớp với lời khai của Diệp Cửu Minh.

Lạc Thanh Hàn sai người cất những bản lời khai này, nói với Thượng Khuê.

“Giải bọn bắt cóc này tới phủ Kinh Triệu, nói hết mọi chuyện, không cần giấu giếm.”

“Vâng!”

Nửa đêm.

Phủ doãn Mai Quảng Đào của phủ Kinh Triệu đang ngủ say thì bất ngờ nhận được thông báo tăng ca.

Y tuyệt vọng đập đầu vào ván giường phát ra tiếng cộp cộp.

Ngày tháng thế này không sống tiếp được nữa, để y chết đi!

Lạc Thanh Hàn ôm Tiêu Hề Hề đang ngủ ngon lành ra ngoài sân, lên xe ngựa.

Xe ngựa đi qua những con phố vắng lặng, đi thẳng về phía hoàng cung.

Lúc này đã rạng sáng.

Bầu trời dần chuyển sang trắng.

Mọi người vẫn đang ngủ say, không ai biết đêm qua một tổ chức sát thủ nổi tiếng trên giang hồ đã biến mất.

Lúc Tiêu Hề Hề thức dậy, phát hiện mình đã về cung Vân Tụ.

Dưới người là chiếc giường quen thuộc, trên người đắp chăn bông mềm mại, cả y phục cũng được thay thành đồ ngủ.

Nàng chớp mắt, một lúc sau mới từ từ đứng dậy.

Cung nữ đứng hầu bên ngoài nghe thấy tiếng động, lập tức đi báo Bảo Cầm, ngay sau đó Bảo Cầm dẫn theo hai tiểu cung nữ đi vào, bắt đầu giúp Quý phi rửa mặt thay y phục.

Một cung nữ mở cửa sổ, ánh nắng tràn vào, chiếu xuống mặt đất một vệt sáng vàng.

Tiêu Hề Hề ngáp dài, mơ màng hỏi.

“Hôm qua sao ta về được đây?”

Bảo Cầm lau mặt nàng nói “Người được Hoàng thượng đưa về.”

Tiêu Hề Hề “Hoàng thượng đâu?”

Bảo Cầm “Hoàng thượng thượng triều rồi.”

Tiêu Hề Hề tính toán thời gian, chắc Hoàng đế đã thức suốt đêm, mới sáng sớm phải đi làm.

Thật là tận tâm!

Tiêu Hề Hề tắm rửa, ăn sáng xong, Mẫn tiệp dư lại đến thỉnh an như thường lệ.

Sau khi Mẫn tiệp dư rời đi, Lý phi và Diêu tiệp dư cũng đến.

Lý phi đến hỏi thăm cuộc thi viết truyện.

Tiêu Hề Hề không giấu giếm, trực tiếp sai người lấy hộp gấm ra đặt trước mặt Lý phi.

“Thông qua dân chúng bỏ phiếu, “Một trăm cách gi.ết chết nam nhân tồi” đã nhận số phiếu bầu cao nhất, chúc mừng cô trở thành người chiến thắng, đây là giải thưởng của cô, mở ra xem đi.”

Lý phi và Diêu tiệp dư sốc.

Các nàng không ngờ người chiến thắng cuối cùng lại là Lý phi!

Lý phi nhìn hộp gấm trước mặt, sửng sốt một hồi mới hưng phấn mở ra.

Bên trong có hai tờ ngân phiếu một trăm lượng và một huy chương vàng nặng trịch.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play