Kiêu ngạo trên mặt Liễu Nhứ biến mất, thay vào đó là giận dữ.
“Bàn giao nội vụ Đông cung quan trọng như vậy, sao Tiêu trắc phi không tự mình tới? Nàng ta lại chỉ phái một cung nữ tới đây, chẳng lẽ cố ý muốn làm nhục Bạch trắc phi sao?”
Trần lương viên vốn định đi, nhưng nghe vậy, nàng dừng bước.
Nàng muốn xem Tiêu trắc phi và Bạch trắc phi tranh đấu, rốt cuộc ai sẽ thắng?
Bảo Cầm cười nói “Liễu Nhứ tỷ tỷ hiểu lầm rồi, Tiêu trắc phi thân thể không khỏe, không tiện ra ngoài nên nhờ ta đến thay, Tiêu trắc phi không bất mãn gì với Bạch trắc phi.”
Thật ra, Tiêu Hề Hề không xuất hiện là vì nàng muốn ngủ, không chịu ra ngoài.
Bảo Cầm hết cách, đành phải đi thay.
Liễu Nhứ hoàn toàn không tin lời Bảo Cầm nói.
Nàng cảm thấy Tiêu trắc phi cố tình không đến, sai một cung nữ thấp hèn đến bàn giao nội vụ Đông cung với Bạch trắc phi, mục đích là làm nhục Bạch trắc phi, đúng là tâm cơ quá thâm trầm!
Liễu Nhứ cười lạnh “Vậy trùng hợp quá, Bạch trắc phi hôm nay cũng bệnh, không tiện tiếp khách!”
Bảo Cầm cũng không miễn cưỡng “Được thôi, ta sẽ về nói lại chuyện này với Tiêu trắc phi, nếu Điện hạ hỏi tại sao vẫn chưa bàn giao nội vụ Đông cung, hẳn là Tiêu trắc phi sẽ khai báo nguyên nhân thật sự với Điện hạ.”
Sắc mặt Liễu Nhứ cứng đờ, vội gọi nàng lại “Chờ một chút!”
Bảo Cầm cười nhìn nàng “Đổi ý rồi?”
“Ngươi chờ đó, ta vào thông báo một tiếng.” Liễu Nhứ quả quyết nói xong, xoay người đi vào trong.
Một lúc sau, Liễu Nhứ lại xuất hiện.
Nàng nghiêm mặt nói “Bạch trắc phi còn đang dưỡng bệnh, không tiện tiếp khách, nương nương bảo ta giao nội vụ Đông cung cho ngươi, ngươi theo ta vào trong.”
Bảo Cầm mỉm cười nói “Vậy thì phiền Liễu Nhứ tỷ tỷ rồi.”
Liễu Nhứ chán ghét sự giả tạo của nàng, hừ lạnh một tiếng, tức giận xoay người vào trong.
Bảo Cầm dẫn hai tiểu cung nữ bước vào.
Trần lương viên nhìn bọn họ rời đi, thầm nghĩ, xem ra Tiêu trắc phi còn lợi hại hơn nàng tưởng tượng.
Mới ngày đầu trở thành Trắc phi, đã đến ra oai phủ đầu với Bạch trắc phi.
Quan trọng nhất là, ra oai phủ đầu này vô cùng khéo léo, khiến Bạch trắc phi muốn nổi giận cũng không được, chỉ có thể nhịn.
Với thủ đoạn lợi hại như vậy, chẳng trách Tiêu trắc phi đắc sủng.
Trần lương viên cảm thấy có lẽ nàng nên chuyển sang ôm đùi to khác.
Nghĩ đến đây, nàng lập tức quay về lầu Ngọc Lộ.
Khi nàng dày công chuẩn bị lễ vật rồi đến điện Thanh Ca, mới phát hiện đã có rất nhiều phi tần tụ tập ở đây.
Nhìn xung quanh, hầu như tất cả các phi tần cấp thấp trong Đông cung đều đến.
Bọn họ cũng có cùng tâm tư như Trần lương viên, đến kết giao mối quan hệ tốt đẹp với Tiêu trắc phi, dù cuối cùng không ôm được đùi của Tiêu trắc phi, nhưng ít nhất cũng không thể đắc tội Tiêu trắc phi.
Để tiếp đãi những phi tần này, Tiêu Hề Hề đành từ bỏ ước muốn đánh một giấc ngủ ngon của mình, bò xuống khỏi chiếc giường ấm áp.
Các cung nữ dâng trà bánh, rồi lặng lẽ lui xuống.
Các phi tần vì Tiêu trắc phi mà đến, không hề có ý uống trà, chỉ chăm chăm khen ngợi Tiêu trắc phi, tuôn ra đủ loại lời tốt đẹp như không cần tiền.
Ban đầu Tiêu Hề Hề còn cẩn thận lắng nghe, nhưng càng nghe càng nổi da gà khắp người, nàng không chịu được nữa, dứt khoát lờ đi.
Nàng rất mong Bảo Cầm sớm trở về, nàng muốn ăn thịt nướng!
Có lẽ suy nghĩ của nàng quá mạnh mẽ, thay vì triệu hồi Bảo Cầm, nàng lại triệu Thái tử đến.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT