Nếu Tiêu lương đệ không phục, khăng khăng làm lớn chuyện này. Vậy thì càng tốt. Bạch trắc phi có thể lợi dụng tình thế đó, giả vờ tức giận rồi bệnh cũ tái phát, kế đó đến chỗ Hoàng hậu giả vờ đáng thương, để Hoàng hậu biết Tiêu lương đệ ngang ngược, không xem ai ra gì.

Với tính tình của Tần hoàng hậu, bà ấy nhất định sẽ ra tay xứ lý nữ nhân không an phận như Tiêu lương đệ.

Khi đó, cả Thái tử cũng không cứu được Tiêu lương đệ.

……

Bảo Cầm và Thanh Tùng mang rất nhiều thứ về điện Thanh Ca.

Tiêu Hề Hề vừa ăn trái cây vừa đọc sách, thấy Bảo Cầm đằng đằng sát khí, nàng tò mò hỏi.

“Ai chọc em thế?”

Bảo Tần tức giận kể lại toàn bộ.

Nàng chỉ vào đống đồ bên cạnh nói “Những thứ này vốn không dùng được, Liễu Nhứ cố ý đưa cho chúng ta, rõ ràng là cố ý làm chọc tức chúng ta, thật quá đáng!”

Tiêu Hề Hề an ủi “Nào, ăn trái cây cho bình tĩnh, chúng ta không so đo với bọn họ.”

Bảo Cầm không chịu ăn.

“Tiểu chủ, chuyện này có lần một sẽ có lần hai, hôm nay để bọn họ bắt nạt, ngày mai bọn họ sẽ tiếp tục bắt nạt chúng ta, nhất định phải cho bọn họ biết, điện Thanh Ca không dễ bắt nạt như vậy!”

Tiêu Hề Hề ném trái cây vào miệng nàng “Vậy em muốn làm gì?”

“Đi cáo trạng với Thái tử Điện hạ, bảo Điện hạ làm chủ cho chúng ta!”

Tiêu Hề Hề lười biếng nói “Đợi Thái tử đến điện Thanh Ca, ta sẽ nói với ngài ấy.”

Bảo Cầm lại nói “Phải đợi đến khi nào? Sắt phải rèn lúc còn nóng, chúng ta mang những thứ này tới nói lý với Thái tử, tốt nhất là bây giờ đổi hết mấy thứ này, chờ lấy được than quả mộc, chúng ta có thể làm thịt nướng.”

Tiêu Hề Hề nghe thấy hai từ ‘thịt nướng’, thì đột nhiên tới tinh thần.

Đã lâu nàng không ăn lẩu, bây giờ nghĩ lại có hơi thèm.

“Đi đi đi, chúng ta đi tìm Thái tử!”

Bảo Cầm kéo nàng lại, ấn nàng ngồi xuống trước bàn trang điểm rồi gọi cung nữ chải tóc trang điểm cho nàng.

Tiêu Hề Hề “Ta chỉ đi nói chuyện một chút, nói xong sẽ về, không cần khoa trương vậy chứ?”

Bảo Cầm vừa chọn y phục, vừa sốt sắng nói “Người đi gặp Thái tử, đương nhiên phải mặc đẹp chút, như vậy Thái tử càng sủng ái người. Nói không chừng lúc đó người còn phải đối chất với Bạch trắc phi, người càng phải trang điểm xinh đẹp lộng lẫy, tuyệt đối không được để nàng ta lấn áp người!”

Trong hậu cung này, dung mạo chính là vũ khí lớn nhất của nữ nhân, các phi tần trong cung biết rõ điểm này, bình thường đều cố gắng trang điểm cho bản thân, hận không thể biến nhan sắc chỉ có tám bảy điểm thành dung mạo xinh đẹp hoàn hảo.

Chỉ có Tiêu lương đệ cá muối này là ngoại lệ, mỗi ngày ngoài ăn ăn uống uống, thì lăn ra ngủ hay đọc sách truyện, không cần trang điểm thì không trang điểm, lười đến mức người ta cạn lời.

Cung nữ dùng tốc độ nhanh nhất trang điểm cho Tiêu lương đệ.

Khi bước qua ngưỡng cửa, Tiêu Hề Hề có cảm ứng trong lòng.

Nàng thầm bói một quẻ, hôm nay ra ngoài sẽ gặp vận may.

Nhưng vì tự bói cho mình, không thể bói quá chính xác, cũng không biết là vận may gì.

Bảo Cầm dìu Tiêu Hề Hề ngồi lên kiệu, Thanh Tùng và tiểu thái giám khác xách y phục vải vóc, than củi và những thứ khác theo sau.

Một nhóm người đến cổng cung Minh Quang.

Thường công công ra nghênh đón, hành lễ cười nói “Tiểu chủ đến rồi, mau vào đi, Điện hạ đang đánh cờ với Tiểu quận vương ở bên trong.”

Tiêu Hề Hề tò mò hỏi “Vết thương của ngươi đã khỏi chưa?”

“Đa tạ tiểu chủ quan tâm, nô tài đã khỏe rồi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play