Ban đầu đại tẩu và em dâu của Ninh phi vào cung thăm nàng, trong lúc ba người trò chuyện, thì nói đến bệnh tình của Thái tử.

Em dâu thuận miệng kể một chuyện thú vị gần đây, nói bệnh của Thái tử có thể là do cầu mưa làm tổn hại tuổi thọ.

Người nói vô ý, người nghe có lòng, Ninh phi nghe vậy trong lòng nảy sinh ý nghĩ, nếu thao túng chuyện này đúng cách, có thể giảm uy danh của Thái tử.

Lùi một bước nói, dù không giảm được uy danh của Thái tử, ít nhất có thể gây thêm phiền phức cho Thái tử.

Dù sao cũng chỉ là vài lời đồn, không cần tốn chi phí gì.

Thế nên Ninh phi gọi con trai tới, bảo Lạc Tân Nhiên làm chuyện này.

Lạc Tân Nhiên vẫn luôn ghi hận Thái tử, được mẫu phi dặn dò, không hề nghĩ ngợi gì liền làm ngay.

Lạc Tân Nhiên tìm đến một vài huynh đệ, muốn nhờ bọn họ truyền lời đồn này, kết quả chỉ có Đại hoàng tử Lạc Dạ Thần mắc mưu, các hoàng tử khác vẫn án binh bất động.

Mọi thứ diễn ra như ý muốn của Lạc Tân Nhiên, tin đồn lan truyền ngày càng rộng rãi, hiệu quả còn hơn trong dự tính.

Kết quả thành cũng Tiêu Hà, bại cũng Tiêu Hà.*

*成也萧何败萧何: Câu nói nổi tiếng của Hàn Tín chỉ việc chính Tiêu Hà đề cử Hàn Tín với Lưu Bang để làm nên đại nghiệp, rồi cũng chính Tiêu Hà lập kế đổ tội Hàn Tín làm phản để trừ khử ông.

Tên ngu ngốc Lạc Dạ Thần bị bắt, rồi bán đứng gã.

Lạc Tân Nhiên sợ làm mẫu phi liên lụy, kiên quyết nhận hết mọi chuyện là do gã làm, không liên quan gì đến người khác.

May là Hoàng đế không có ý phạt nặng, chỉ bảo gã về cung hối lỗi một tháng.

Ninh phi rời cung Thái Nhân, lập tức phái người đưa thư về nhà mẹ, nhắc nhở người nhà ngậm miệng lại.

Các hoàng tử khác biết chuyện, cảm thấy buồn cười.

Người có tính cách đùa dai như Ngũ hoàng tử Lạc Diên Chi còn cố ý đến tìm Lạc Tân Nhiên, cười gã tại sao lại dại dột đi tìm Đại hoàng huynh làm chuyện này?

“Con người Đại hoàng huynh, huynh đâu phải không biết, huynh ấy là người tứ chi phát triển, đầu óc đơn giản, huynh trông chờ huynh ấy giữ kín bí mật, còn không bằng trông heo nái biết leo cây!”

Lạc Tân Nhiên lạnh lùng nói “Heo đực cũng không biết leo cây.”

Lạc Diên Chi “…..”

……

Hoàng đế lệnh người dán cáo thị trong thành Thịnh Kinh, cấm dân chúng thảo luận về bệnh tình của Thái tử, một khi phát hiện có người nói bậy, sẽ bị đánh hai mươi trượng tại chỗ!

Như vậy, lời đồn về Thái tử đã nhanh chóng giảm xuống mức tối thiểu.

Nhưng cách này chỉ trị được phần ngọn, không trị được phần gốc.

Ngoài mặt mọi người không nói gì, nhưng khi đóng cửa kéo rèm vẫn nói như thường.

Ngoài dân chúng trên phố, văn võ bá quan trong triều với phiên vương ở các đất phong, cũng rất quan tâm đến chuyện này.

Bọn họ cố tìm cách âm thầm nghe ngóng nguyên nhân thật sự Thái tử bệnh mãi không khỏi.

Nếu tra ra Thái tử bị người khác hại, trong triều ắt sẽ lại nổi sóng gió.

Để đập tan lời đồn, Tần hoàng hậu phái người gọi Chủ sự của Khâm Thiên Giám đến, xem bát tự cho Thái tử và Tần thập nương.

Chuyện làm Tần hoàng hậu không ngờ tới, kết quả cuối cùng lại là bát tự tương khắc!

Không chỉ Tần thập nương, Cảnh tam nương và Đoạn ngũ nương cũng không hợp với Thái tử.

Chuyện này làm Hoàng đế cũng có hơi lung lay.

Lẽ nào thật như lời đồn kia, Thái tử vì bát tự tương khắc với ba cô nương kia, mới đột nhiên ngất xỉu trong tiệc Quần Phương?

Tần hoàng hậu không tin tà ma, phái người đi mời Thiên Nhất đạo nhân của Tam Thanh Quan vào cung xem bát tự.

Tam Thanh Quan là đạo quán do hoàng gia xây dựng, Thiên Nhất đạo nhân là Quán chủ của Tam Thanh Quan, có uy danh rất cao trong thế gia ở Thịnh Kinh, ông ra mặt xem bát tự cho Thái tử, nhất định chuẩn xác!

Cuối cùng, kết quả ông bói ra còn tệ hơn.

Thái tử chẳng những không hợp bát tự với Tần thập nương, Cảnh tam nương và Đoạn ngũ nương, mà còn có mệnh khắc thê!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play