“Em không phải đến thúc giục anh, lần trước không phải chúng ta hái được nấm báo mưa sao? Em tìm được một ít ở rừng tre phía sau căn nhà của thanh niên trí thức, đã làm thành đồ ăn, mang sang một chén cho anh nếm thử."
Hoắc Lãng nhướng mày liếc cô một cái, từ chối gọn gàng: "Không cần."
"Đừng vội từ chối.”
Lông mày Tư Ninh Ninh giật giật, có chút không vui: "Em không có ý gì khác chỉ là thấy cái việc đan chiếu này phiền phức, mà anh chỉ cần mấy viên kẹo, lòng em băn khoăn mới mang sang đây."
Hoắc Lãng dừng lại, dựa vào lưng ghế quay quay đầu, lời này có lý, nếu anh mà cứ đẩy ra nữa thì có vẻ làm kiêu.
“Chờ.” Hoắc Lãng cầm một viên gạch, chăn lại chỗ chiếu đang đan dở, đứng dậy vào phòng lấy ra một cái bát sứ dày đưa cho Tư Ninh Ninh.
Tư Ninh Ninh cầm lấy bát, liếc mắt nhìn người đàn ông ngồi trở lại trên băng ghế làm chiếu, cô quay đầu nhìn xung quanh, cầm bát đi đến chiếc bàn mây nhỏ bên trong sân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT