Cô từ trong không gian lấy ra một chai nước uống hai ngụm, giảm bớt mệt mỏi một chút, Tư Ninh Ninh lại đứng dậy đi cắt lúa mì.
Lúa mì bên trên đã mất hết nước, ngả sang màu nâu nhạt, đã chín hoàn toàn, các hạt lúa mì bên dưới kết nối với thân lúa mì có chút màu xanh lam.
Đây là thời điểm tốt nhất để thu hoạch, nếu muộn hơn, hạt va chạm sẽ rơi rụng.
Tư Ninh Ninh tay đeo găng tay, ống quần dùng rơm buộc lại, so sánh với bộ giáp đầy đủ của cô thì bên nam thanh niên tri thức thực thảm hơn nhiều.
Thanh niên khí huyết sôi trào, bị phơi nắng đến bốc khói, cả một đám, xắn tay áo, xắn ống quần tưởng mát mẻ hơn chút, thế nhưng bị rơm rạ chọc chọc vào người, không tạo nên dấu vết gi, hơi ngứa, sờ dính mồ hôi sẽ sót sót.
Vừa đau vừa ngứa, gãi gãi để giảm bớt kết quả càng nghiêm trọng, chỗ đó nổi lên những nốt mụn sưng đỏ lên.
Da của Tống Thư Hãn trắng và mỏng, có lẽ thuộc loại da nhạy cảm, chưa kể ở chân và tay, vùng da cổ không tiếp xúc với lúa mì cũng bắt đầu đỏ lên, nổi lên những mụn đỏ lớn, rất đáng sợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play