Tư Ninh Ninh được Hoắc Lãng dìu băng qua con mương nhỏ, dừng lại một chút lại nói tiếp câu chuyện vừa rồi: "Đến lúc đó anh đi lên huyện có thể nói cho em một tiếng trước được không? Em có đồ muốn mang đến cho Lương viện sĩ."
Hoắc Lãng nghĩ về tình cảnh của Lương viện sĩ, liền biết cô gái nhỏ đánh chủ ý gì: "Em muốn trợ giúp Lương viện sĩ."
Tư Ninh Ninh nhẹ gật đầu, ý thức được Hoắc Lãng trong bóng đêm làm sao mà nhìn thấy động tác của cô mới chậm rãi mở miệng: "Tình huống hiện tại của em có hạn chế, nói chung trợ giúp không được bao nhiêu, chính là mấy loại rau dưa củ cải được mùa, em làm lọ dưa cải muối, dưa chuột muối mang sang, cũng coi như là chút tâm ý."
Điều này khá hợp lý, nếu mà tùy tiện cấp gạo hoặc lương thực hoặc là đưa tiền đưa phiếu thì dựa theo tính khí của Lương viện sĩ, e là bị xem thành sự vũ nhục.
"Ừ.”
"Đã biết."
Bất giác đã đi đến chỗ nhà thanh niên trí thức, chỉnh thế mà nói hôm nay làm rất nhiều chuyện, Tư Ninh Ninh có chút mệt mỏi, lúc này đang đứng trong gió, lá tre lay động xào xạc, cùng với tiếng côn trùng kêu râm ran, trên mặt cảm thụ được hơi lạnh cùng hơi đất phải vào mặt, mệt mỏi đến ý thức hỗn loạn, bỗng nhiên thanh tĩnh không ít.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play