Tư Ninh Ninh đi phía sau Hoắc Lãng, ánh mắt nhìn về cây gậy gỗ phía trước mình, cuối cùng nhìn theo cánh tay rắn chắc, rồi dừng ở bóng dáng của Hoắc Lãng.
Người đàn ông bả vai rộng lớn, tấm lưng rắn chắc, kết hợp với những điều mà anh ấy làm trước đây, Tư Ninh Ninh cảm thấy thật an tâm.
Bình tĩnh nhìn chằm chằm phía gáy Hoắc Lãng một hồi, Tư Ninh Ninh mới giải thích: "Em chỉ có chút nhớ người nhà."
Bà ngoại là người nhà của cô, lời này cô chưa từng nói dối.
Hoắc Lãng bước chân chậm nửa nhịp, rất nhanh liền khôi phục tự nhiên: "Chờ thêm qua ngày mùa, anh sẽ đi vào huyện.... Nếu như em có thể rút ra thời gian rảnh rỗi, anh có thể giúp em gửi một cái điện báo."
Hoắc Lãng cho rằng Tư Ninh Ninh đang nói là người nhà ở Bắc Kinh.
Tư Ninh Ninh gật đầu, thuận thế xác nhận suy nghĩ của Hoắc Lãng, bất quá Hoắc Lãng quay lưng về phía cô không nhìn thấy được động tác nhỏ đó, một lát sau phát giác mới trả lời: "Em đây cảm ơn anh trước."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play