Tư Ninh Ninh nhìn chằm chằm vào khẩu súng trên vai Hoắc Lãng: “Lần này chúng ta đi đến nơi rất xa sao?"
Hai lần lên núi trước, Hoắc Lãng không mang theo súng.
"Không tính xa, nhưng phải băng qua con suối nhỏ lần trước."
"Ồ!"
Núi sâu, xa, so với lần trước còn náo nhiệt hơn rất nhiều. Hai bên đường trải đầy hoa tường vi nở trắng muốt, không chỉ có tiếng chim kêu, tiếng ve kêu mà còn có cả âm thanh của các loài động vật khác.
Tiếng kêu "Ooooo", "Pi pi pi", những thanh âm đó rất xa, phảng phất là cách đó mấy đỉnh núi truyền đến.
Tư Ninh Ninh nghe nó cảm thấy khá quen thuộc, mơ hồ nhớ rõ hẳn đã nghe được từ nơi nào, chính là không nhớ rõ là con gì kêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play