Bên này, Tư Ninh Ninh bận rộn, bên kia, Hòa Cốc cái khuôn mặt nhỏ đanh lại về nhà.
Sớm Mầm đang ngồi xổm trong sân, trên tay cầm một thanh gỗ nhỏ hất qua hất lại con giun đất chọc con gà mái, thấy Hòa Cốc quay lại, Sớm Mầm ném cây gậy, đứng dậy vui vẻ hét lên: "Anh hai! Anh về rồi nha!"
“Hừm.” Hòa Cốc tức giận khịt mũi, ngồi xuống cái ghế xếp bên cạnh Sớm Mầm, tự tức giận một hồi mới ngẩng đầu hỏi: "Anh cả hôm nay có về không? Khi nào anh ấy về?”
"Gần đây trong huyện vội lắm, em không biết anh cả hôm nay có thể trở về hay không?"
Khuôn mặt nhỏ của Sớm Mầm đầy ý cười đáp: “Anh hai, anh đói không? Buổi sáng vẫn còn một ít khoai lang, em lấy cho anh nha."
Vừa định vào nhà, Hòa Cốc ậm ừ hét lên: “Không ăn, không cần lấy."
Anh hai có tính khí kỳ quái như vậy không phải chuyện ngày một ngày hai, Sớm Mầm đã quen từ lâu, cô bé cũng không hề tức giận, ngồi xổm trước mặt Hòa Cốc, chống cằm cười cười:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play