Lực lượng của mệnh tinh tăng mạnh.  

Nói tóm lại, Dương Bách Xuyên biết tu vi lẫn thực lực của mình đều có bước tiến nhảy vọt.  

Hắn đứng dậy, dùng một thuật ngự phong thổi bay tro bụi trên người, vung tay cắt ngắn mái tóc dài trên mặt đất, sau đó nhặt lên hồ lô Tụ Tiên lên, không kìm được cảm khái: “Đúng là chí bảo, tiếc là tiên khí bên trong ít quá.”  

Tổng cộng chỉ có ba tia tiên khí, hiện tại hắn đã dùng hết một tia rồi, chỉ còn lại hai tia, phải tiết kiệm thôi, thứ này đúng là bảo vật tu luyện vô thượng.  

“Thằng nhóc thui, con thấy đủ đi, hồ lô Tụ Tiên bị vùi lấp trong tro bụi, làm gì hấp thu linh khí rồi chuyển hóa thành tiên khí được, bên trong có sẵn ba tia là may lắm rồi đấy.  

Về sau tìm một chỗ tụ linh để hấp thu, nói không chừng tầm một hai năm nữa là có thể chuyển hóa ra một tia, tuy nhiên vẫn phải xem mức độ nồng đậm của linh khí nữa, càng nhiều linh khí thì càng nhanh chuyển hóa ra tiên khí, giờ con tự biết đủ đi…”  

…  

Trao đổi với sư phụ xong, lão đầu cũng đề nghị Dương Bách Xuyên muốn rời Thái Hoang, hiện tại chân khí trong cơ thể hắn đã bị đè nén tới cực hạn, đã đến lúc ra ngoài độ kiếp.  

Dương Bách Xuyên cũng nghĩ như thế.  

Ngay sau đó, Dương mỗ vét sạch bảo khố thiên địa của Thanh Ngưu rồi mới rời đi.  

Bên ngoài, Thanh Ngưu đuổi hết những người khác đi, một mình canh giữ ngoài cửa lớn, vừa tu luyện vừa hộ pháp cho Dương Bách Xuyên hơn ba mươi năm.  

Lúc Dương Bách Xuyên rời khỏi đây, Thanh Ngưu cũng tỉnh lại từ trạng thái tu luyện, thấy hắn thì vô cùng sửng sốt. Trong mắt Thanh Ngưu, trên người chủ nhân Dương Bách Xuyên đã không gặp ba mươi năm tỏa ra khí thế vô cùng cường đại.  

Là loại khí thế khiến hắn không kìm được quỳ xuống, hành lễ với Dương Bách Xuyên: “Thanh Ngưu bái kiến thánh chủ.”  

Sau khi nhìn thấy vẻ sợ hãi trong mắt Thanh Ngưu, Dương Bách Xuyên tức khắc hiểu ra, rất có thể nó liên quan đến việc hắn hấp thụ tiên khí.  

“Đứng lên đi, ba mươi năm này vất vả cho ngươi rồi.”  

“Đây đều là việc thuộc hạ nên làm, chúc mừng chủ nhân tăng tiến tu vi.” Thanh Ngưu vội vàng đáp lời.  

“Ngươi cũng không tồi, tu luyện ba mươi năm cuối cùng cũng bước vào  cảnh giới Tôn Vương cao cấp, danh xứng với thực.” Dương Bách Xuyên liếc mắt liền thấy tu vi của Thanh Ngưu cũng tăng lên.  

Ba mươi năm trước, hắn biến Thanh Ngưu thành một trong tứ đại thống soái của dãy núi Vạn Yêu, sợ tu vi hắn ta không đủ nên đưa cả Huyết Châu lấy được từ trong cơ thể Huyết Sư Vương cho Thanh Ngưu, hòng bù đắp cho sự thiếu hụt về tu vi.  

Năm đó Thanh Ngưu chỉ là Tôn Vương trung cấp, hiện tại ba mươi năm trôi qua, tu vi Thanh Ngưu đạt tới cao cấp, cuối cùng cũng xem như vừa mắt.  

Dù vậy, so với ba vị khác cái, Tôn Vương cao cấp Thanh Ngưu vẫn là tồn tại lót đế như cũ.  

Cũng may có Huyết Châu bù đắp, vậy đủ rồi.  

Lần này hốt được vô vàn thiên tài địa bảo từ bảo khố của tộc Thanh Ngưu, lại thêm hồ lô Tụ Tiên, trong lòng Dương Bách Xuyên thầm nghĩ nhất định phải bồi thường cho Thanh Ngưu một chút.  

Ngẫm nghĩ chốc lát, Dương Bách Xuyên kêu Thanh Ngưu há miệng, rồi hắn lấy hồ lô Tụ Tiên ra, một tia tiên khí tiến vào trong cơ thể đối phương.  

Hiện tại Thanh Ngưu là Tôn Vương cao cấp, tương đương Đại Thừa hậu kỳ, dư sức hấp thu một tia tiên khí, Dương Bách Xuyên muốn giúp hắn ta đột phá lần nữa, thực lực và tu vi mới có thể sánh ngang với đám Chuột Vương.  

Cũng xem như bồi thường cho Thanh Ngưu.  

“Cố gắng luyện hóa tu luyện, chừng này đủ để tu vi của ngươi tăng lên một cảnh giới nhỏ.” Dương Bách Xuyên dặn dò xong thì rời khỏi.  

Thanh Ngưu lúc này không kịp nói chuyện với Dương Bách Xuyên, nhanh chóng tiến vào trạng thái tu luyện. Hắn ta biết đây là chủ nhân bồi thường cho mình, ba mươi năm này chờ đợi không uổng phí.  

…  

Bế quan suốt ba mươi năm, thật ra không chỉ Thanh Ngưu tăng tu vi mà rất nhiều đại yêu dưới trướng hắn cũng vậy, đặc biệt là những yên từng dùng nước Sinh Mệnh, tổng cộng lại gần ba trăm Tôn Vương.  

Không tính bọn Tử Hoàng, chín đại yêu cấp bậc đại viên mãn đều chạm tới đỉnh của Tôn Vương…  

Thực lực tổng hợp của Vân Môn tiên cảnh tăng vọt chưa từng có trước đây.  

Dương Bách Xuyên biết, đã đến lúc phải rời dãy núi Vạn Yêu rồi.  

Mười ngày sau, hắn luyện hóa xong hai pháp bảo Giao Long Châu và Thủy Mạc Kính.  

Giao Long Châu là pháp khí của Độc Nhãn Giao Long, còn Thủy Mặc Kính là của Song Đầu Xà, hồi đó Khổng Tước chém giết Song Đầu Xà xong đã nộp lên cho Dương Bách Xuyên.  

Hắn nhận hết cả hai kiện pháp bảo cường đại kia.  

Luyện hóa Giao Long Châu khiến chân khí của hắn có bước nhảy vọt về uy lực, có thể thả ra biển lửa công kích, Thủy Mạc Kính cũng vậy, đều là pháp khí công kích.  

Một tháng sau, Dương Bách Xuyên lại tập hợp bầy yêu, dẫn theo năm vạn yêu tu Độ Kiếp kỳ rời dãy núi Vạn Yêu.  

Những việc còn lại ở nơi này, hắn giao cho một vị tôn vương cấp đại Yêu Vương, làm hậu phương của Vân Môn tiên cảnh.  

Dựa theo tình báo của Chuột Vương, bên ngoài dãy núi Vạn Yêu vẫn do người của Thông Tiên Cung, thánh địa Vạn Linh, sơn trang Bách Luyện, Thần Phù Tông và ngũ đại thánh địa canh gác, đương nhiên ai cũng chờ đợi hắn ra ngoài.  

Dương Bách Xuyên dẫn theo năm vạn yêu tu, tiến thẳng đến trước mặt ngũ đại thánh địa.  

Cũng tới lúc thanh toán mối thù đuổi giết năm đó rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play