Nghĩ như vậy, Hỉ Thước đáp: “Hắn dùng rất nhiều linh dược và các loại thủ pháp, có lẽ là phương thức của nhân tộc, dù sao ta nhìn cũng không hiểu, sau khi sử dụng linh dược, trong lúc mơ màng thì huyết mạch đã tiến hóa, cơ thể cũng không có chỗ nào không thoải mái, vương cứ yên tâm.” 

Cuối cùng, Hỉ Thước cũng không nói ra chuyện nước Sinh Mệnh có thể khống chế sự sống chết, chỉ nói mặt có lợi cho Khổng Tước vương. 

Đương nhiên, điều mà Hỉ Thước không biết là, cho dù nàng có nói thì Dương Bách Xuyên cũng sẽ không cho nàng cơ hội nói ra. 

Lúc này, Dương Bách Xuyên đã giám sát toàn bộ quá trình, thật ra khi Khổng Tước vương hỏi ra hai câu kia, trong lòng hắn cũng rất căng thẳng, hắn sợ điều Hỉ Thước nói ra sẽ khiến mình đau lòng. 

Nghe xong lời giải thích của Hỉ Thước cho Khổng Tước vương, hắn mới yên tâm, trái tim cũng cảm nhận được ấm áp, mặc dù quan hệ giữa hắn và Hỉ Thước là do Khổng Tước vương sắp xếp, không có nền tảng tình yêu, bọn họ mới chỉ bên nhau ba ngày mà thôi, nhưng Hỉ Thước vẫn không phản bội hắn. 

Đây chính là may mắn của hắn... 

Khổng Tước vương nghe Hỉ Thước nói vậy thì cũng yên 

tâm, thứ nhất là nàng không phát hiện ra điểm nào khác lạ trên người Hỉ Thước, hai là nàng biết Hỉ Thước sẽ không lừa dối, bởi vì Hỉ Thước là tâm phúc của nàng. 

Không ngờ rằng... Trên đời này chỉ cần không phải động vật máu lạnh, sinh linh có máu có thịt, đều sẽ có cảm tình, thứ hư vô mờ mịt nhưng lại chân thật. 

Kết hợp đủ các loại nguyên nhân, trong lòng Hỉ Thước đã thích người nào đó, vậy nên mới không hoàn toàn nói thật với Khổng Tước vương. 

“Hỉ Thước, cảm ơn ngươi, ta đại diện cho toàn bộ núi Khổng Tước cảm ơn ngươi.” Khổng Tước vương chân thành nói lời cảm ơn với Hỉ Thước, bởi vì nàng biết Hỉ Thước đã hi sinh vì mình, vì cả dãy núi Khổng Tước. 

“Không không không, tôn thượng đừng như vậy, Hỉ Thước cũng là một thành viên của núi Khổng Tước, đây là chuyện nên làm.” Hí Thước cuống quýt khoát tay, nàng nghe Khổng Tước vương cảm ơn mà thấy hổ thẹn vì đã không nói sự thật. 

Ở phía sau điện, Dương Bách Xuyên cảm nhận được tất cả, khóe miệng khẽ giật, hắn tự nhủ: “Hay cho một Khổng Tước, vậy mà lại đánh vào mặt tư tưởng, xem tiểu gia đây thu thập ngươi thế nào.” 

Trong mắt Dương Bách Xuyên, lúc này Khổng Tước vương có chút đạo đức giả. 

“Được rồi, đi mời Dương Bách Xuyên qua đây giúp ta. Lúc này, trong lòng Khổng Tước vương trở nên kiên định. 

“Rõ, Hỉ Thước đi ngay. Hỉ Thước cũng thở phào một hơi, nàng xoay người đi tới sau điện. 

Dương Bách Xuyên đã sớm chuẩn bị xong, trong lòng hắn cũng đã bình tĩnh, phòng bị của Khổng Tước vương xem như được xóa bỏ, hắn biết trong này có một phần công lao của Hi Thước, kế tiếp chỉ cần cho Khổng Tước vương uống nước Sinh Mệnh, hắn có thể bóp chặt con Khổng Tước này trong lòng bàn tay. 

“Tước công, Khổng Tước cho mời.” Hỉ Khách bước vào nói. 

Dương Bách Xuyên nở nụ cười, hắn ôm Hỉ Thước vào lòng, hung hăng hôn nàng một cái. 

“A...tướng công..mau đi gặp Khổng Tước, thiếp ở sau điện đợi chàng.” Bị Dương Bách Xuyên đùa giỡn một lúc, gương mặt Hỉ Thước nhuộm hồng, nàng thở hổn hển nói. 

“Hahaha...sau này gọi là chồng, không được gọi tướng công, quá khó nghe... 

Dứt lời Dương Bách Xuyên xoay người bước về phía điện, hắn biết Khổng Tức vương sắp không đợi được nữa rồi. 

Đến điện, Dương Bách Xuyên trông thấy Khổng Tước vương đang đứng chắp tay ở đại điện, đưa lưng về phía hắn, nghe thấy tiếng bước chân liền xoay người lại. 

Hai người nhìn nhau, ánh mắt Khổng Tước vương nóng như lửa: “Không biết y sư có hài lòng với Hỉ Thước không?" 

Sao Dương Bách Xuyên có thể không nghe ra hàm ý? 

Nhưng hiện tại Dương Bách Xuyên cũng không quá lo sợ Khổng Tước vương, hắn cười: “Hài lòng, đương nhiên hài lòng, nhưng mà ta đây lại không hài lòng với Tước Nhi cô nương. 

Khổng Tước vương nghe vậy thì sững người, bèn cười nói: “Sau lưng ta là hàng vạn yêu chúng binh sĩ của núi Khổng Tước, không thể không suy nghĩ về đại cục, sắp xếp Hỉ Thước cũng là bất đắc dĩ, ta không hề có ý xấu, mong y sư thứ lỗi.” 

Lúc này, Khổng Tước vương có một tấm gương sống là Hi Thước, nàng ta bắt đầu khách khí với Dương Bách Xuyên. 

“Bỏ đi, ta cũng không phải hạng người tiểu nhân, nể tình Hỉ Thước ta sẽ tận lực giúp ngươi tiến hóa huyết mạch.” Dương Bách Xuyên trịnh trọng nói. 

Lần này, Khổng Tước vương đã yên tâm hơn, nàng hơi kích động nói: “Vậy...chúng ta bắt đầu thôi.” 

Vừa nói nàng vừa vung tay lên bố trí trận pháp, lập tức ngăn cách với bên ngoài, toàn bộ đại điện hóa thành một không gian kết giới nhiều màu sắc rực rỡ. 

Dương Bách Xuyên ngẩn người, trong lòng thầm nhủ: “Hay lắm, đến bây giờ con Khổng Tước này vẫn không yên tâm tiểu gia, cũng tốt, nếu đã như vậy thì đừng có trách ta.” 

Không nhiều lời, hắn vung tay lên, một giọt nước Sinh 

Mệnh hiện trên đầu ngón tay: “Tước Nhi cô nương, đây là thuốc ổn định kinh mạch, tiếp theo còn phải dùng hơi hàng trăm loại linh dược, cũng thi triển rất nhiều thủ pháp, kinh mạch ổn định rất quan trọng” 

Dương Bách Xuyên biết Khổng Tước vương rất cẩn trọng, nếu trực tiếp nói cho nàng biết dùng nước Sinh Mệnh có thể tiến hóa huyết mạch, Khổng Tước vương chắc chắn không tin, nếu nói phức tạp lên thì nàng sẽ dễ tin hơn. 

Khổng Tước vương nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên, giống như muốn nhìn thấy được gì đó từ trong ánh mắt kia, xem hắn nói có thật hay không. 

“Sao nào? Đường đường là Khổng Tước vương, cửa ải đầu tiên đã không dám xông vào? Haha...Ngươi là đại yêu cấp bậc tôn vương, một tiểu yêu như ta thì có thể làm được gì trong kết giới của ngươi?” Dương Bách Xuyên làm ra vẻ không vui nói. 

Nghe được câu này, vẻ mặt đang căng thẳng của Khổng Tước vương cũng buông lỏng, nghĩ lại cũng đúng, Dương Bách Xuyên chỉ là một tiểu y sư mà hôi, hắn không dám giở trò mảnh khóe, hơn nữa nơi này là điện Khổng Tước. 

“Nghĩ nhiều rồi, bản tôn...chỉ tò mò mà thôi, đưa đây. 

Dứt lời, Khổng Tước vương há miệng nuốt giọt nước Sinh Mệnh ở đầu ngón tay Dương Bách Xuyên. 

Dương Bách Xuyên thấy vậy thì cười gian trá: “Sau này, ta chính là vương của ngươi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play