Dương Bách Xuyên biết chuyện Chuột Vương mang thai không đơn giản, cho nên hắn muốn biết nguyên nhân hậu quả, vậy mới có thể phán đoán ra cách giải quyết.  

Trong lúc kiểm tra, hắn phát hiện chuột con trong bụng Chuột Vương đang cắn nuốt tinh huyết và sức sống của lão ta, tuy rất chậm nhưng đúng là đang cắn nuốt. Nếu như thời gian dài thì chắc chắn Chuột Vương sẽ bị chuột con trong bụng cắn nuốt mất.  

Nhưng muốn ngăn cản thì hoàn toàn không thể nào, nói cách khác là với thực lực của Dương Bách Xuyên còn lâu mới đủ. Vừa rồi Dương Bách Xuyên bị sức mạnh chuột con trong bụng Chuột Vương bắn ngược lại đã khiến hắn cảm nhận được sức mạnh không gì sánh bằng, sự mạnh mẽ của sức mạnh này vượt qua tưởng tượng của hắn, hắn đã biết không ngăn cản được.  

Ít nhất là khỏi cần nghĩ dựa vào sức mạnh.  

Cho nên cần phải tìm ra nguyên nhân, có lẽ có thể tìm được con đường giải quyết.  

Vừa có thể khiến chuột con trong bụng Chuột Vương sống sót ra đời, cũng có thể khiến Chuột Vương bảo toàn sinh mệnh.  

Tình hình bây giờ của Chuột Vương là sinh mệnh của lão ta đã bị chuột con trong bụng trói buộc, uy hiếp.  

Chuột con trong bụng Chuột Vương chính là một tồn tại vô cùng mạnh mẽ, bản thân Chuột Vương cũng không ngăn cản được. Hơn nữa chính lão ta cũng nói rồi, trong bụng là tương lai của tộc chuột yêu Ngũ Hành, lão ta sẽ không giết chết con của mình.  

Đây mới là điều khó khăn.  

Thậm chí Dương Bách Xuyên còn cảm nhận được khí tức của chuột con trong bụng Chuột Vương vô cùng mạnh mẽ, không hề thua kém Ấu thú kỳ lân nghé con.  

Dương Bách Xuyên biết không thể dùng sức mạnh với tồn tại mạnh mẽ như vậy, chỉ có thể nghĩ cách khác.  

Đây phải xem Chuột Vương có chịu nói hay không.  

Dương Bách Xuyên muốn biết nguyên nhân, Chuột Vương nhìn hắn chằm chằm một lúc lâu mới thở dài, rất bất đắc dĩ nói: “Thực ra cũng không có gì, ta đã đến cấm địa của tộc ta, sau đó thì thành như vậy rồi.”  

“Tộc chuột Ngũ Hành các ngươi còn có cấm địa à? Là nơi thế nào mà có thể khiến đường đường Chuột Vương như ngươi mang thai?” Dương Bách Xuyên không nghĩ nhiều trực tiếp hỏi, nghe có vẻ như kiêng kị, nhưng hắn nhất định phải tìm hiểu mới được.  

Chuột Vương cũng không để ý, nói: “Huyết mạch của tộc ta thế hệ này không bằng thế hệ trước, cho nên bổn vương đã nghĩ đến cấm địa của tộc ta, muốn đi tìm xem có cách phản tổ huyết mạch không. Nói là cấm địa, thực ra chỉ là chỗ nghĩa địa của Ngũ Hành Vương các thế hệ của tộc ta.”  

“Vốn là có lời răn của tổ tiên không thể tiến vào, nhưng bổn vương thật sự không còn cách nào, nên đã xông vào trong. Ai ngờ sau khi bước vào, bổn vương mới biết lời răn của tổ tiên tuyệt đối không phải nói ngoa, nếu như con cháu thế hệ sau không thể tọa hóa thì không thể tiến vào nghĩa địa…”  

Nói đến đây, Chuột Vương nghĩ lại vẫn còn thấy sợ, dừng chốc lát rồi nói tiếp: “Trong nghĩa địa của tộc ta, quả thật bổn vương đã phát hiện ra cách khiến tộc ta hưng thịnh.”  

“Cách này chính là có thể tạo ra một thế hệ sau có huyết mạch thuần khiết, Ngũ Hành hội tụ, nhưng cách này lại là… lại là để bổn vương luyện hóa thân thể của một Chuột Vương Ngũ Hành nào đó…”  

Nói đến đây, Chuột Vương dừng lại, vẻ mặt cay đắng, còn Dương Bách Xuyên lại không nhịn được nói: “Luyện hóa thân thể của một Chuột Vương Ngũ Hành nào đó, điều này cũng không có gì nhỉ? Với tu vi của đạo hữu, chắc có thể luyện hóa mà không xảy ra vấn đề gì đúng chứ?”  

Lúc này, Chuột Vương nhìn Dương Bách Xuyên với ánh mắt kỳ quái, cay đắng nói: “Nếu đơn giản như vậy thì tốt rồi…”  

Giờ phút này, trên mặt Chuột Vương xuất hiện vẻ đau đớn kỳ quái, một lát sau mới nói tiếp: “Chuột Vương thế hệ đó là giống cái… Sau khi bổn vương mở mộ lớn ra mới phát hiện là giống cái, mà phương pháp chính là… lại chính là để bổn vương và nàng ta cái đó… Để sự tiếp diễn của tộc ta, bổn vương đã làm rồi.”  

“Sau đó mới phát hiện vậy mà bổn vương đã có thai, chi tiết bên trong thì bổn vương cũng không tiện nói nhiều, vấn đề bây giờ ngươi cũng biết rồi đấy, bổn vương và ‘thứ’ trong bụng chỉ có một người có thể sống sót…”  

Lúc này Dương Bách Xuyên lại chấn động trong lòng, hắn không ngờ khẩu vị của Chuột Vương lại nặng như vậy, thi thể của tổ tiên cũng không tha…  

Nhưng mà cũng có thể hiểu được, theo hắn thấy có thể thực tế không phải điều Chuột Vương muốn, mà là lúc mở mộ lớn ra lão ta đã không thể khống chế tình hình, cho nên mới xuất hiện cục diện xấu hổ này.  

Dương Bách Xuyên nhìn mặt của Chuột Vương, nghĩ lại lời nói vừa rồi của lão ta, hắn đột nhiên hiểu ra, nhếch miệng cười nói: “Điều đạo hữu nói sợ là không hoàn toàn như vậy nhỉ? Tình trạng này của ngươi thật ra cũng không phải chưa từng xảy ra trong Y Điển ta học. Nếu như ta đoán không nhầm, cấm địa của tộc chuột Ngũ Hành các ngươi là nơi âm sát dưỡng thi đúng không?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play