Dương Bách Xuyên không phát hiện thấy có chuột yêu nào bên trong đại điện. Đại điện trông có vẻ trống trải nhưng rất sáng sủa, từng viên dạ minh châu to bằng quả dưa hấu, hoặc cũng có thể là thứ gì đó không phải dạ minh châu có tác dụng chiếu sáng.  

Trong đại điện tràn đầy linh khí, nồng đậm đến mức trong lúc hít thở lỗ chân lông cũng giãn to.  

Tuy nhiên diện tích đại điện không lớn, chỉ tầm bảy tám chục mét vuông. Dương Bách Xuyên nghĩ hẳn là còn có một gian thiên điện.  

Phía trước có một tấm rèm lụa màu trắng, Dương Bách Xuyên trông thấy hình như thấp thoáng có bóng người.  

Ngay khi hắn đang quan sát xung quanh, một giọng nói già nua vang lên: "Y sư vất vả rồi. Mời vào nội điện."  

Dương Bách Xuyên vừa nghe là biết người nói chuyện là chuột vương. Giọng nói này tang thương nhưng tràn đầy uy nghiêm, mang giọng điệu của chủ nhân, tám chín phần mười là chuột vương.  

Có điều hắn thắc mắc vì sao chuột vương lại gặp hắn trong một đại điện nhỏ như vậy. Dù sao đối phương cũng là vua của một tộc, nơi này còn là vương cung, đáng lẽ ra nên sống ở một nơi ra dáng chứ?  

Dương Bách Xuyên ôm lòng nghi vấn, nghe thấy chuột vương mời hắn vào nội điện thì cho rằng nội điện ở phía sau rèm lụa. Hắn bèn bước tới vén rèm lụa ra...  

Cảnh tượng tiếp theo khiến Dương Bách Xuyên chấn động.  

Chỉ thấy nội điện thật ra là một không gian khoảng ba mươi mét vuông nằm sau rèm lụa.  

Lúc này, một con chuột lớn dài khoảng hai mét nằm trên giường ngọc. Toàn thân nó có màu tử kim (màu vàng ánh tím), tỏa ra ánh sáng mờ mờ.  

Con chuột này khác những con chuột hắn từng gặp sau khi vào thành. Trên trán của nó có một hoa văn màu vàng, hơn nữa đây là lần đầu tiên hắn thấy một con chuột có bộ lông màu tử kim.  

Trong cảm giác của hắn, trên người con chuột này không có chút khí tức nào. Ngoại trừ lớn một chút và toàn thân màu tử kim ra, nó chẳng khác gì một con chuột bình thường.  

Nhưng cũng chính vì vậy mà Dương Bách Xuyên không khỏi căng thẳng. Rõ ràng là con chuột lớn màu tử kim này chính là chuột vương.  

Càng không có khí tức giống như người bình thường càng chứng tỏ không bình thường.  

Nói không chừng tu vi của đối phương cao đến mức hắn không cảm giác được, hoặc là khả năng che giấu khí tức siêu đỉnh, vì vậy mang lại cho hắn cảm giác rất bình thường.  

Mặc dù đây là bản thể nhưng ngoại hình rất đẹp, khác hoàn toàn những chuột yêu bình thường mà hắn từng gặp ở vương thành Chuột.  

Không hề gây cảm giác ghê tởm, bề ngoài trông rất giống sóc, cũng có cái đuôi lông xù.  

Bộ lông vừa dày vừa dài như lụa, lại còn bóng mượt, trông rất thoải mái.  

Xung quanh chuột Tử Kim này có bốn cô gái xinh đẹp đã hóa thành hình người hoàn toàn đảm nhiệm vai trò của cung nữ phục vụ cho lão ta.  

Cả bốn đều có cấp bậc Tôn Vương.  

Bóng người hắn nhìn thấy bên ngoài rèm lụa khi nãy chính là một trong mấy cung nữ này.  

Dương Bách Xuyên đi vào, nhìn thấy hai cung nữ đứng một bên, hai cung nữ còn lại cũng ăn mặc hở hang, để chân trần, ngồi trên giường ngọc đút loại linh quả nào đó có hương thơm mê người vào miệng chuột Tử Kim.  

Cảnh tượng này làm Dương Bách Xuyên cay mắt, thầm nói trong lòng: "Cmn đây chính là cuộc sống mà mình từng tưởng tượng."  

Đương nhiên hắn chỉ nghĩ trong lòng mà thôi...  

Dương Bách Xuyên không hề yên tâm về chuột yêu Tử Kim này. Đối phương mời hắn đến khám bệnh, nhưng hắn không nhìn ra bất cứ một triệu chứng bệnh nào trên người chuột vương. Tất nhiên cũng có những loại bệnh không thể nhìn ra bằng mắt thường, cần phải khám mới biết được.  

Sau khi Dương Bách Xuyên đi vào, hắn vẫn luôn quan sát chuột vương, mà chuột vương cũng nằm trên giường ngọc chớp đôi mắt tam giác quan sát hắn.  

Khoảnh khắc bốn mắt nhìn nhau, Dương Bách Xuyên giật mình kinh hãi, bởi vì hắn nhìn thấy trời sao lấp lánh trong đôi mắt của chuột vương.  

Bất tri bất giác ý thức của hắn bay về phía hai mắt của chuột vương. Ngay sau đó, bình Càn Khôn trên cánh tay trái chợt nóng lên, Dương Bách Xuyên giật mình, vội vàng thu lại ý thức.  

Trán túa mồ hôi lạnh, Dương Bách Xuyên biết đây không phải tà pháp gì hết, mà là biểu hiện tu vi của cường giả. Người có tu vi yếu nhìn vào mắt cường giả rất dễ bị cuốn vào trong vô thức.  

May mà bình Càn Khôn nóng lên cảnh báo hắn, nếu không hắn sẽ bị chuột vương gài bẫy.  

Dương Bách Xuyên nhìn chuột vương, hít sâu một hơi rồi mở lời chào hỏi: "Đạo hữu hữu lễ."  

Hắn gọi chuột vương là đạo hữu chứ không phải chuột vương hay bệ hạ gì hết.  

Bởi vì đối phương là chuột vương, nhưng không phải vương của Dương Bách Xuyên hắn. Đạo hữu là cách gọi chung giữa các sinh linh tu sĩ trên thế gian, vả lại hắn sẽ không để vai vế của bản thân thấp hơn một bậc.  

Lúc này, chuột vương nheo đôi mắt tam giác nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên, cười ha ha nói: "Đạo hữu? Thú vị đấy!"  

Sau khi nhìn Dương Bách Xuyên với nụ cười ẩn ý, rốt cuộc chuột vương cũng ngẩng đầu lên: "Người đâu, mang ghế ngồi và rượu ngon cho y sư..."  

Chuột vương ra lệnh, bốn cao thủ chuột yêu Ngũ Hành mặc đồ cung nữ lập tức đứng dậy vẫy tay một cái, tức thì một chiếc bàn bạch ngọc cùng với rượu ngon linh quả bày đầy trên bàn xuất hiện.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play