Từ những đặc điểm này, Dương Bách Xuyên hoàn toàn có thể tưởng tượng được, tộc Chuột Yêu Ngũ Hành không hề đơn giản, bất kỳ chủng tộc nào bao gồm cả nhân tộc, khi hình thành nền văn minh của riêng mình thì sự truyền thừa sẽ được kéo dài mãi, thời gian về sau, chủng tộc sẽ càng ngày càng mạnh.  

Được xưng là tộc Chuột Yêu Ngũ Hành đứng đầu của Thái Hoang, xem ra cũng không phải là nói khoác.  

Hơn nữa, căn cứ theo những gì mà Hùng Bất Nhị nói, tứ đại yêu tôn của Đông, Tây, Nam, Bắc dãy núi Vạn Yêu đều phải nhún nhường tộc Chuột Yêu Ngũ Hành ba phần, có lẽ lời đồn này cũng không nói quá.  

Lần đi này, Dương Bách Xuyên phải thật cẩn thận.  

Trong đầu Dương Bách Xuyên có đủ các loại suy đoán về lão chuột vương.  

Đi một mạch theo chân chuột Bạch và chuột Kim, chớp mắt, từng tòa cung điện nguy nga lộng lẫy xuất hiện trong tầm mắt, nhìn những tòa nhà lấp lánh, Dương Bách Xuyên thầm nghĩ, chắc hẳn đây chính là vương cung.  

Quả nhiên, chuột Bạch lên tiếng: “Thần y đại nhân, chúng ta tới vương cung rồi, bệ hạ đang đợi người ở bên trong.”  

Dương Bách Xuyên xua đi những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, hắn hít sâu một hơi rồi nói: “Chuột Bạch, vương thành Chuột của mấy người có bao nhiêu hộ dân?”  

“Khoảng nghìn vạn, toàn bộ tộc Chuột Yêu Ngũ Hành có hàng nghìn tỷ con dân, diện tích của vương thành Chuột nhỏ hơn thành Vạn Yêu.” Chuột Bạch giải thích.  

Dương Bách Xuyên hít sâu, con số này chẳng khác nào trên trời.  

Có rất nhiều yêu tộc, trong số đó cũng không thiếu những tộc khổng lồ, nhưng cũng chưa có bộ tộc nào lên đến tỷ dân.  

Quả thật là đáng sợ.  

“Chuột Vương nhà ngươi có tu vi gì?” Cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng hỏi ra vấn đề mà hắn quan tâm nhất.  

Chuột Bạch nhìn Dương Bách Xuyên rồi thản nhiên đáp: “Bệ hạ nhà ta thần thông cái thế, pháp lực vô biên, tu vi ở cấp độ nào thì ta quả thật là không biết, nhưng mà ta có thể nói cho thần y nghe một chút, tránh cho y sư đại nhân làm ra những hành động không lý trí.”  

Nửa câu đầu rõ ràng là đang trả lời qua loa, không muốn nói cho Dương Bách Xuyên biết tu vi của lão chuột vương, nửa câu sau lại mang hàm ý cảnh cáo ở bên trong.  

Dương Bách Xuyên nghe vậy thì ho khan, tỏ ý xin được rửa tai lắng nghe.  

Chuột Bạch lên tiếng: “Tộc của ta, chỉ riêng trong vương cung, bên cạnh bệ hạ có mười cao thủ cấp tôn vương, bọn họ đều có tu vi tôn vương hậu kỳ, chưa tính tới cấp tướng lĩnh quản lý trông coi ở khắp nơi, ngoài ra còn trăm vạn đội quân hùng mạnh, bọn họ đều là lực lượng bảo vệ cho tộc Chuột Yêu Ngũ Hành...”  

Dương Bách Xuyên nghe xong thì từ bỏ ý định dùng vũ lực trong trường hợp khẩn cấp, loại tu vi và thế lực khủng bố thế này, hắn có muốn chạy thì cơ hội cũng rất thấp, xem chỉ có thể thuận theo tự nhiên, cẩn thận vẫn là trên hết.  

Hai người một hỏi một đáp, mỗi người đều có một suy nghĩ riêng của mình, chớp mắt, đi qua nhiều lớp kiểm tra mới tới bên ngoài cung điện  

Lúc này, chuột Bạch nghiêm túc nói với Dương Bách Xuyên: “Y sư đại nhân, bệ hạ ở bên trong, đợi vào trong phải chẩn bệnh cho bệ hạ thật cẩn thận, không có bất cứ sai lầm nào, tính tình bệ hạ không được tốt lắm, nếu xảy ra chuyện, tính mạng của y sư đại nhân sẽ khó bảo toàn, đến lúc đó cũng đừng trách ta không nhắc trước.”  

Dương Bách Xuyên trợn trắng mắt, hắn còn chưa gặp được chuột vương đã bị gây áp lực, trâu bò đến mấy thì cũng chỉ là chuột tinh, còn làm gì được hắn chắc?  

Trong lòng thầm lẩm bẩm nhưng Dương Bách Xuyên vẫn gật đầu với chuột Bạch, tỏ ý đã biết.  

Ngay sau đó, huynh muội chuột Bạch và chuột Kim cung kính hành lễ với cánh cửa đang đóng chặt: “Thuộc hạ chuột Bạch, chuột Kim may mắn không làm nhục mệnh tới thành Vạn Yêu mời y sư ‘Dương Bách Xuyên’ tới chẩn bệnh, cầu gặp bệ hạ.”  

Một lúc sau, cánh cửa mở, một phụ nữ trung niên xinh đẹp ăn mặc như cung nữ bước ra, bà ta thản nhiên nhìn huynh muội chuột Bạch và chuột Kim, cuối cùng ánh mắt rơi trên người Dương Bách Xuyên: “Bệ hạ mời y sư yết kiến.”  

Dương Bách Xuyên giật mình khi nhìn người phụ nữ trung niên trước mặt, không ngờ chỉ một cung nữ cũng có tu vi tôn vương sơ kỳ.  

“Y sư, mời vào. Bệ hạ đang ở bên trong đợi người.” Vừa nói, người phụ nữ trung niên bước ra khỏi đại điện, ra hiệu cho Dương Bách Xuyên tự mình đi vào.  

Dương Bách Xuyên hít một hơi thật sâu, gật đầu bước vào đại sảnh, trong lòng hắn cảm thấy yên tâm, chuột vương mời tới khám bệnh, hẳn là vẫn chưa có ý định làm gì hắn.  

Đến cũng đến rồi, cũng chỉ có thể tới đâu hay tới đó.  

Sau khi vào trong đại điện, phía sau truyền tới tiếng đóng cửa, chuột Bạch chuột Kim và người phụ nữ kia cũng không tiến vào, bọn họ đứng bên ngoài điện.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play