Võ Văn Trạch động sát ý với Dương Bách Xuyên, Dương Bách Xuyên cũng vậy.  

Thắng hay bại phải xem thủ đoạn mạnh yếu như thế nào.  

…...  

Võ Văn Trạch không hề nhìn thấy sự sợ hãi trên mặt của Dương Bách Xuyên, thậm chí còn cảm nhận được sát ý trên người hắn.  

Điều này làm cho Dương Bách Xuyên càng thêm tức giận, lão ta là trưởng lão của thánh địa Vạn Linh, là đại nhân vật đứng đầu, bình thường lão ta là người nắm giữ sinh tử của người khác, chỉ có lão ta coi rẻ người khác.  

Nhưng chưa bao giờ bị một tiểu bối khinh thường như vậy.  

Nghe lời nói ngông cuồng của Dương Bách Xuyên, Võ Văn Trạch cười nói: “Nếu ngươi muốn tìm chết, lão phu thỏa mãn ngươi.”  

Nói xong, ánh sáng lóe lên, lão ta tu luyện tà công, thần thông  m Dương Chỉ, hai tay băng hỏa giao nhau.  

Tay trái là dương, tay phải là âm.  

Lực lượng chí dương có thể thiêu đốt tất cả, lực lượng chí âm có thể đóng băng vạn vật, hóa khí thành thủy, biến hóa thành sương mù.  

Cũng nhờ đôi tay này, lão ta mới ngồi ổn định vững chắc trên cái ghế trưởng lão thánh địa Vạn Linh.  

Có lẽ Dương Bách Xuyên có chút bản lĩnh, nhưng ở trong mắt một Địa Tiên tam chuyển, vẫn chỉ là con kiến.  

Mặc dù lão ta bị pháp tắc Thái Hoang áp chế cảnh giới, nhưng thì sao chứ?  

Mấy ngàn năm tu đạo trưởng thành tích lũy, bản thân lão ta là một loại lực lượng chiến đấu, sợ gì mấy tu sĩ cỏn con?  

Võ Văn Trạch lật tay, một tay ngọn lửa, một tay hàn băng, lao về phía Dương Bách Xuyên.  

Cách thật xa Dương Bách Xuyên cũng có thể cảm nhận được uy lực của ngọn lửa và uy lực của hàn băng trong tay Võ Văn Trạch, hắn không dám chống đỡ, vung kiếm Đồ Long chém một nhát, ánh sáng xanh biếc của pháp trượng Vạn Linh cũng bao vây Võ Văn Trạch, chín Nhiếp Hồn Linh vang lên.  

Không mong có thể làm Võ Văn Trạch bị thương nặng, chỉ mong có thể hóa giải được đòn tấn công của Võ Văn Trạch.  

Thanh Ngưu gầm rú, một hư ảnh Thanh Ngưu khổng lồ xuất hiện, lao thẳng về phía Võ Văn Trạch.   

Lục Yên Chi đứng bên cạnh Dương Bách Xuyên, thúc giục Ách Nạn Chi Độc, từng đóa độc Liên Hoa Ách Nan bay về phía Võ Văn Trạch.  

Thú Ngũ Hành và chồn nhỏ chuẩn bị sẵn lực lượng để tấn công bất cứ lúc này, nghé con ngây thơ nhìn cảnh chiến đấu trong sân, đôi mắt ngăm đen nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên.  

Đả Tiên Thạch hóa thành bản thể, lơ lửng trong không trung, chuẩn bị tìm có hội tấn công.  

Trận chém giết chạm vào nổ ngay.  

Dương Bách Xuyên cho rằng hắn thúc giục kiếm Đồ Long và pháp trượng Vạn Linh, cho dù không thể làm Võ Văn Trạch bị thương, nhưng cũng có thể cản được đòn tấn công của Võ Văn Trạch, sau đó Thanh Ngưu và những người khác tấn công, cuối cùng có thể áp chế Võ Văn Trạch.  

Ai biết vừa ra tay, hắn thật sự kinh hãi.  

Hai tay của Võ Văn Trạch, một tay lửa dâng ngập trời, một tay hàn băng bắt mắt.  

Tay mang ngọn lửa va chạm với kiếm Đồ Long, ngọn lửa nóng cực hạn mang theo lực chí dương không gì sánh kịp làm kinh sợ kiếm Đồ Long, sau đó một kiếm của hắn bị một chưởng này của Võ Văn Trạch hóa giải.  

Còn tay hàn băng đối chiến với hàn khí của pháp trượng Vạn Linh, trực tiếp làm pháp trượng Vạn Linh đóng băng.  

Trong mấy giây ngắn ngủi, Dương Bách Xuyên cảm nhận được năng lượng phát ra từ trong tay của Võ Văn Trạch lớn gấp mấy lần hắn.  

Dương Bách Xuyên còn tưởng rằng sau khi áp súc chân khí, hình thành trạng thái sương mù, hắn đã vượt xa rất nhiều tu sĩ tầm thường, nhưng khi đánh với Võ Văn Trạch, mới biết núi cao còn có núi cao hơn.  

Lúc này hắn biết hắn đã coi thường trưởng lão thánh địa cấp bậc Địa Tiên tam chuyển, Địa Tiên tam chuyển của Nguyên Thần Huyễn và Phong  m Dương kém xa.  

Cùng là cảnh giới tu vi bị áp chế, nhưng thực lực của Võ Văn Trạch lại mạnh hơn đám Nguyên Thần Huyễn mấy lần.  

Cho dù là năng lượng chân nguyên hay cách sử dụng lực lượng, loại cấp bậc này của Võ Văn Trạch đã đạt đến một độ cao mà Dương Bách Xuyên không thể tưởng nổi.  

Đây còn là trình độ cảnh giới bị pháp tắc Thái Hoang áp chế xuống Độ Kiếp đại viên mãn, Dương Bách Xuyên rất khó tưởng tượng nếu cảnh giới tu vi của Võ Văn Trạch không bị áp chế, thực lực Địa Tiên Tam Chuyển của lão ta còn mạnh đến mức nào?  

Dù sao Dương Bách Xuyên cảm giác hắn không phải đối thủ của lão ta.  

Lúc này hắn chỉ có thể tránh né lực lượng mà Võ Văn Trạch bày ra,  

Trong trận va chạm này, kiếm Đồ Long run lên bắn ngược, cả cánh tay của Dương Bách Xuyên mất đi tri giác, kiếm Đồ Long rơi xuống đất.  

Pháo trượng Vạn Linh ở tay phải cũng bị hàn băng của Võ Văn Trạch đóng băng.  

Cùng lúc đó, đòn tấn công của Thanh Ngưu đến, lúc hai bên va chạm, Võ Văn Trạch đặt hai tay trước ngực và xoay tròn, hình thành Thái Cực Đồ băng hỏa, đẩy về phía Thanh Ngưu.  

Thái Cực Đồ và hư ảnh của Thanh Ngưu va chạm.  

“Ầm…”  

“Gào…”  

Sau đó, hư ảnh của Thanh Ngưu biến mất, bị Võ Văn Trạch đánh bay ra ngoài.  

Lúc này, sắc mặt của Dương Bách Xuyên thay đổi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play