Dương Bách Xuyên đi tới trước vương tọa bạch ngọc, trông thấy hồ ly bạch ngọc đang ngồi xổm trên vương tọa.  

Ngay sau đó hắn mở to hai mắt quan sát, lại nhìn thấy bức tượng đá hồ ly này không có đuôi.  

Vốn dĩ hắn còn tưởng rằng bức tượng đá bằng bạch ngọc này chính là tượng Cửu Vĩ Thiên Yêu Vương, dù có thế nào thì đáng lẽ ra nó cũng phải là một bức tượng đá hoàn chỉnh mới đúng.  

Ai ngờ tượng đá lại bị khuyết.  

Không hề có đuôi.  

Trên tấm bia đá ở tế đàn trước đó có ghi lại, Cửu Vĩ Thiên Yêu Vương tự chặt chín cái đuôi để bảo vệ hành cung, hiện tại Dương Bách Xuyên cảm thấy có lẽ đó là sự thật.  

Hồ ly bạch ngọc ngồi trên vương tọa chắc chắn là Cửu Vĩ Thiên Yêu Vương rồi, bởi vì nó không có đuôi.  

Nhưng Dương Bách Xuyên không thể nghĩ ra được vì sao lại như vậy?  

Chẳng lẽ người xây dựng hành cung hoặc là điêu khắc tượng đá không thể đắp nặn một bức tượng Cửu Vĩ Thiên Yêu Vương hoàn chỉnh ư?  

Đúng lúc này Cửu Nhi mở miệng nói: “Công tử, thứ mà ngài nhìn thấy chính là việc mà Cửu Nhi đang muốn nhờ ngài hỗ trợ, Cửu Nhi hy vọng ‘nàng’ có thể khởi tử hồi sinh.”  

Dương Bách Xuyên trợn trừng hai mắt, tưởng rằng là mình nghe lầm, nhưng hắn lại nhìn thấy ngón tay của Cửu Nhi chỉ về phía tượng đá hồ ly bạch ngọc.  

Hắn lấy lại bình tĩnh thử hỏi: “Ngươi… Ý ngươi là muốn làm bức tượng đá này sống lại?”  

Cửu Nhi gật đầu nói: “Đúng vậy, Cửu Nhi muốn làm nàng sống lại, hơn nữa nàng không phải tượng đá, nàng là Cửu Vĩ Thiên Yêu Vương nương nương, tượng đá này là do nương nương biến thành. Chỉ cần nương nương có thể sống lại, bọn ta sẽ được sống tiếp, nương nương không sống lại, tỷ muội bọn ta sẽ vĩnh viễn bị nhốt ở chỗ này, xin công tử hãy rủ lòng thương giúp đỡ Cửu Nhi…”  

Dương Bách Xuyên nghe vậy, trong lòng như sông cuộn biển gầm.  

Nghe Cửu Nhi nói, lượng tin tức quá lớn.  

Mẹ nó chứ, tượng đá hồ ly bạch ngọc lại chính là bản tôn Cửu Vĩ Thiên Yêu Vương ư?  

Nghe có vô lý không chứ hả?  

Rõ ràng chỉ là một bức tượng đá mà thôi, sao có thể sẽ là Cửu Vĩ Thiên Yêu Vương được?  

Làm một bức tượng đá sống lại, chuyện này… đang đùa nhau à?  

Hơn nữa nghe ý của Cửu Nhi, nàng ta còn có tỷ muội…?  

Còn nói tượng đá không thể sống lại, tỷ muội các nàng sẽ vĩnh sinh vĩnh thế bị nhốt ở nơi này?  

Nghe có vẻ rõ ràng, nhưng lại khiến Dương Bách Xuyên thấy mơ hồ.  

Hiện tại Dương Bách Xuyên cảm giác nữ tử đẹp đến không cách nào hình dung tên là Cửu Nhi ở trước mặt, chắc chắn là kẻ điên.  

Hắn theo bản năng lùi về phía sau, hít sâu một hơi nói: “Trước tiên… Cửu Nhi cô nương có phải ngươi lầm rồi hay không? Đây rõ ràng là một bức tượng đá thôi mà? Sao có thể sống lại chứ? Ta không biết thuật khởi tử hồi sinh, y thuật cũng chỉ có thể trị liệu thân thể máu thịt thôi, xin lỗi ta không giúp được ngươi rồi, cáo từ…”  

Nói xong, Dương Bách Xuyên xoay người rời đi, hắn càng nghĩ càng thấy kỳ quặc, dù cho không tìm thấy được manh mối bảo tàng gì, hắn cũng không muốn tiếp tục ở cạnh nữ tử này nữa, chắc chắn là có vấn đề, từ khi tiến vào đại điện này Dương Bách Xuyên đã cảm thấy có vấn đề rất lớn rồi.  

Đúng lúc này, sau khi Dương Bách Xuyên xoay người bước một bước rời khỏi vương tọa, đột nhiên xảy ra dị biến.  

Cảnh tượng xung quanh lập tức thay đổi trong nháy mắt, đầu tiên là vặn vẹo, ngay sau đó lại bình thường, đầu váng mắt hoa một hồi, tiếp theo đó thì khôi phục bình thường.  

Nhưng Dương Bách Xuyên đột nhiên phát hiện, toàn bộ đại điện đã biến mất, thay vào đó lại là một rừng hoa đào.  

Dương Bách Xuyên bỗng nhiên xoay người lại, phát hiện Cửu Nhi và tượng đá hồ ly bạch ngọc vẫn còn ở đó, nhưng vương tọa lại biến mất tăm mất tích.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play