Đoạn tổ huấn này đã kéo dài hơn một vạn năm, nhưng hơn một vạn năm qua, đệ tử Trường Sinh Điện cũng chỉ thấy đệ tử Trường Sinh Điện bọn họ dùng thần thông trường Sinh Chí Ttoon ở Tu Chân Giới mà thôi, không gặp bất cứ ai thi triển thần thông tương tự.  

Mà hôm nay lại bắt gặp.  

Trong lúc đi tới, vừa vặn ngang qua Khương Thế Long, Mộ Trường Phong hỏi dò chuyện Dương Bách Xuyên, mà Khương Thế Long cũng không giấu diếm, nói tỉ mỉ cho Mộ Trường Phong chuyện của Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi.  

Đối với Khương Thế Long mà nói, có thể cho Trường Sinh Điện một nhân tình thì đúng là mừng mà không được.  

Tuy Trường Sinh Điện là thánh địa có lịch sử ngắn nhất trong số cửu đại thánh địa Tu Chân Giới, lại cũng được công nhận là thánh địa có sức chiến đấu mạnh nhất. Quan trọng hơn cả, người của Trường Sinh Điện tuân thủ quy củ nhất, đồng thời còn rất chính trực, có ân tất báo, nợ tình tất trả. Khương Thế Long rất sung sướng khi có thể khiến Mộ Trường Phong, đại sư huynh lứa đệ tử trẻ của Trường Sinh Điện ghi nhớ nhân tình.  

Sau khi Mộ Trường Phong nghe xong thì ôm quyền cảm tạ Khương Thế Long, sau đó khẽ nheo hai mắt nhìn thoáng qua Trình Vĩ Khang và Thẩm Bạch. Cuối cùng, hắn ta quay sang nói với một đệ tử bên cạnh: "Lục sư đệ, ngươi cấp tốc trở lại Trường Sinh Điện, bẩm báo chi tiết cảnh tượng vừa gặp cho trưởng lão điện, thỉnh trưởng lão điện định đoạt."  

"Vâng, đại sư huynh yên tâm, ta đi ngay đây." Lục sư đệ gật đầu, vội vàng xoay người đi ra đại điện.  

Mỗi đệ tử Trường Sinh Điện đều biết đến tổ huấn do Thánh chủ Vân Trường Sinh nhắn nhủ lặp đi lặp lại này. Tuy không ai biết Thánh chủ có ý gì, hoặc nói là người cùng sư phụ với Thánh chủ xuất hiện…  

Dù sao mỗi đệ tử Trường Sinh Điện đều coi Thánh chủ Vân Trường Sinh như thần minh, mỗi lời của Thánh chủ đều là lệnh trời. Vẫn nên nhanh chóng báo lại việc này mới tốt.  

Cửu đại thánh địa chính là thế lực đứng trên đỉnh Tu Chân Giới. Nói không khoa trương chút nào, bọn họ gần như lũng loạn phần lớn tài nguyên tu luyện của Tu Chân Giới. Đầu tiên, bọn họ rất bài ngoại, hình thành mối liên kết ăn ý đối với người ngoài. Ví dụ như khi Thiên Yêu Hành Cung mở ra, người của cửu đại thánh địa sẽ giành trước tiến vào.  

Các thế lực khác chỉ có thể đi sau…  

Mà hiện tại, mọi người thấy đã có người tiến vào Thất Tinh Thiên Yêu Cung trước thì sao có thể thoải mái cho được.  

Ngoài mặt, cửu đại thánh địa hào phóng lại hòa hợp, nhưng từ trước tới nay chưa bao giờ ngừng âm thầm phân đua, tranh chấp lẫn nhau.  

Giữa bọn họ cũng có thế lực giao hảo lẫn nhau, ví dụ như Trường Sinh Điện và Hiên Viên Hoàng Triều.  

Mà hôm nay, nơi này ngoại trừ người của ‘Thông Tiên Cung’ đứng đầu cửu đại thánh địa chưa tới, trong điện đã hội tụ người của bát đại thánh địa.  

Trường Sinh Điện, Hiên Viên Hoàng Triều, Thần Phù Linh Tông, Thánh địa Vạn Linh, Đao Chủng, Thiên Kiếm Sơn, U Linh Chi Đô, Bách Luyện Sơn Trang, tám đại thánh địa.  

Trong đó Thông Tiên Cung chính là thánh địa đứng đầu được bát đại thánh địa còn lại công nhận. Tám thánh địa còn lại cũng không liệt ra thứ tự gì, dù sao đều là thánh địa, không ai thừa nhận mình kém cỏi hơn ai.  

Chỉ có Thông Tiên Cung lịch sử đã lâu, truyền thừa thần bí và vân vân đều đứng đầu các thánh địa. Quan trọng nhất là… nghe nói Thông Tiên Cung có thể thông tiên.  

Dựa theo quy củ trước kia, chờ người của cửu đại thánh địa tề tụ, mọi người cùng nhau tiến vào Thiên Yêu Hành Cung là được. Nhưng đến giờ mà người của Thông Tiên Cung không xuất hiện nghĩa là không tới rồi.  

Năm trước cũng từng xuất hiện tình huống tương tự, người của Thông Tiên Cung tương đối tùy ý, không thích tham dự lịch luyện nguy hiểm thế này.  

Nói cách khác, hiện tại là có thể đi vào, nhưng người của các thánh địa bọn họ còn chưa vào Thất Tinh Thiên Yêu Hành Cung đầu tiên đã bị một tiểu tử vô danh nhanh chân đi trước.  

Người của vài thánh địa đều bắt đầu sinh bất mãn.  

Thân là người của thánh địa, sẽ không có kẻ nào dễ chơi cả. Sau khi nghe ngóng, mọi người đều rõ ràng chuyện giữa Dương Bách Xuyên và Trình Vĩ Khang, Thẩm Bạch.  

Tiểu tử ‘có vẻ như’ là người của Trường Sinh Điện kia tên là Dương Bách Xuyên, nữ tử đi cùng là Lục Yên Chi. Dương Bách Xuyên chính là người kinh động cửu đại thánh địa hơn mười năm trước, được chín Thánh chủ của các đại thánh địa cho rằng cấp bậc thiên tư có thể so được với Cổ Thánh Chủ. Mà tiềm lực thiên phú của Lục Yên Chi cũng là tiềm lực viên mãn Tam Lực Hợp Thập, cực kỳ hiếm thấy.  

Hai người đều là đối tượng cửu đại thánh địa muốn cực lực mượn sức.  

Hiện tại mới biết gan Dương Bách Xuyên lớn đến vậy, lại dám cướp đoạt pháp khí của Vạn Linh Thánh Mẫu từ tay Trình Vĩ Khang, còn cầm bùa Long Lân của Thần Phù Linh Tông.  

Sau khi biết chuyện, người của các đại thánh địa bắt đầu cân nhắc kỹ càng, xem có nên mượn sức Dương Bách Xuyên nữa hay không.  

Thiên tư là việc của thiên tư, thế giới này chưa bao giờ thiếu thiên tài. Nhưng vì một Dương Bách Xuyên mà đắc tội nhân vật cấp bậc Thánh chủ thì chính là mất nhiều hơn được. Bên nào nhẹ bên nào nặng, ai nấy đều rõ ràng trong lòng.  

Bởi vì nếu mượn sức Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi thì chắc chắn sẽ đắc tội Vạn Linh Thánh Mẫu, trong tay Dương Bách Xuyên còn đang cầm pháp trượng của Vạn Linh Thánh Mẫu cơ mà, điểm quan trọng là pháp trượng còn bị hắn luyện hóa rồi.  

Tính thêm cả bùa Long Lân, nghĩa là người này cùng lúc đắc tội hai đại thánh địa.  

Trong nháy mắt, có hai đại thánh địa làm ra quyết định, từ bỏ mượn sức Dương Bách Xuyên cùng Lục Yên Chi.  

Hai đại thánh địa đó là Thiên Kiếm Sơn và Bách Luyện Sơn Trang.  

Thiên Kiếm Sơn giao hảo với Thần Phù Linh Tông, Bách Luyện Sơn Trang giao hảo với Thánh địa Vạn Linh. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play