Kỳ thực mỗi lần Thiên Yêu Hành Cung mở ra, chín thánh địa lớn đều đã thống nhất ý kiến, đệ tử mỗi đời của chín thánh địa lớn cùng tiến cùng lùi. Trọng lực của cửa này chia thành ba tầng, hết tầng này đến tầng khác. Người của chín thánh địa lớn lập trận pháp, hợp tác với nhau tiến vào thì dễ dàng hơn.  

Nhưng lần này Dương Bách Xuyên đã phá vỡ quy tắc. Khương Thế Long của Đao Chủng đã vào trước thì Thẩm Bạch cũng kệ luôn, sẽ không chờ người của thánh địa khác.  

Trong Thiên Yêu Hành Cung có bảo vật, ai vào trước thì chiếm được tiên cơ.  

Lúc này Dương Bách Xuyên đã nghe tường tận cuộc đối thoại của Thẩm Bạch và Khương Thế Long, trong lòng cười lạnh: "Quả nhiên đệ tử của những thánh địa này không đáng tin, trông ai cũng ngu ngốc nhưng thật ra nham hiểm vô cùng. May mà mình không sáp vào bọn họ."  

Khương Thế Long ở phía sau đi từng bước, có vẻ như nhục thể của người đàn ông này không tệ, bước đi vững vàng. Sáu thuộc hạ đằng sau hắn ta thì gian nan hơn, nhưng không yếu, đã có sự chuẩn bị trước để ứng phó với trọng lực, tốc độ tuy không nhanh nhưng cũng không chậm.  

Sau đó, Dương Bách Xuyên phát hiện Thẩm Bạch cũng dẫn người đi theo.  

Hiện tại việc hắn có thể làm là cùng với Lục Yên Chi đi nhanh hơn. May mà Khương Thế Long và Thẩm Bạch phía sau còn cách bọn họ hơn hai mươi mét.  

Khoảng cách hai mươi mét ngắn ngủi, trọng lực có sự chênh lệch rất lớn. Người phía sau muốn đuổi kịp hoặc là vượt qua hắn và Lục Yên Chi không phải chuyện dễ.  

Đi thêm vài bước kéo dài khoảng cách đến ba mươi mét, nhóm Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi đã dần quen với trọng lực, bước đi nhanh hơn.  

Nhất là sau khi Dương Bách Xuyên sử dụng Càn Khôn Tôi Thể Quyết, hắn cảm thấy áp lực trên người ngày càng nhẹ đi.  

Tuy nhiên, Khương Thế Long đằng sau cũng tăng tốc, chẳng mấy chốc sẽ đuổi kịp, thoáng cái đã kéo gần khoảng cách còn mười mét.  

Không biết Thẩm Bạch dùng thủ đoạn bí pháp gì, phù văn trên chiến giáp lóe sáng, hắn ta cũng tăng tốc, bước đi như bình thường.  

Khương Thế Long cười ha hả nói với Dương Bách Xuyên: "Vị huynh đệ phía trước chờ chúng ta đi cùng nào. Chẳng hay tiểu huynh đệ tên gì, sư thừa ở đâu?"  

Sắc mặt Dương Bách Xuyên thay đổi. Sau khi Khương Thế Long kéo gần khoảng cách, hắn có hơi sốt ruột, rất sợ những đệ tử thánh địa này đuổi kịp.  

Có điều lần này hắn định trả lời Khương Thế Long, nếu không sẽ bị tên này coi thường đúng không?  

"Tại hạ Dương Bách Xuyên, đến từ nơi sơn dã không đáng để Khương huynh nhắc tới, cho nên không đợi Khương huynh đi cùng." Dương Bách Xuyên từ chối Khương Thế Long.  

"Dương Bách Xuyên? Nghe quen quen..."  

Dường như Khương Thế Long nhớ ra chuyện gì đó.  

Sau đó, hắn hét to: "À... ta nhớ ra rồi. Ngươi là Dương Bách Xuyên... chỗ bia khảo nghiệm Ngân Hà đúng không?" Suýt chút nữa thì Khương Thế Long nói Dương Bách Xuyên là người làm vỡ bia khảo nghiệm Ngân Hà, may mà phanh kịp.  

E là bản thân Dương Bách Xuyên cũng không biết chuyện này, nhưng chín thánh địa lớn đều chấn động, tất cả đều cho rằng phải lôi kéo người có tiềm lực thiên phú có thể so với cổ thánh chủ như Dương Bách Xuyên vào thánh địa của mình.  

Nghĩ tới đây, Khương Thế Long lại nhìn cô gái bên cạnh Dương Bách Xuyên. Theo tin tức, cô gái đi cùng Dương Bách Xuyên cũng có thiên phú tuyệt vời, tên là Lục Yên Chi gì đó. Trước khi đi, thánh chủ đã đích thân dặn dò hắn ta phải lôi kéo Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi vào thánh địa Đao Chủng.  

Tin tức về Lục Yên Chi cũng rất vang dội. Nhục thể cấp mười, chân khí cấp mười, nguyên thần cấp mười, Tam Lực Hợp Thập viên mãn, tiềm lực thiên phú nhân trung long phượng. Ở chín thánh địa lớn, thiên phú bậc này cũng hiếm thấy.  

Sau khi nhớ ra chuyện này, Khương Thế Long cười ha hả, ra sức đuổi theo Dương Bách Xuyên. Hắn ta sử dụng thuật nhục thể, toàn thân lại nổ đôm đốp lần nữa. Khương Thế Long nói: "Dương huynh đệ, Yên Chi cô nương, nghe danh đã lâu. Trong khảo nghiệm ở Tinh Cương Ngân Hà, Yên Chi cô nương là Tam Lực Hợp Thập viên mãn, thiên phú nhân trung long phượng. Dương huynh tuy không làm cho bia khảo nghiệm phát sáng, nhưng Khương mỗ tin rằng Dương huynh cũng là người có thiên phú hơn người.  

Hai vị đạo hữu, Khương mỗ thuộc thánh địa Đao Chủng, là đệ tử thân truyền của thánh chủ. Hiện tại Khương mỗ chính thức mời hai vị gia nhập thánh địa Đao Chủng, sau này sẽ cung cấp cho các ngươi tài nguyên tu luyện tốt nhất Tu Chân Giới. Ba chúng ta cũng có thể cùng xông xáo Thiên Yêu Hành Cung, đây là chuyện tốt mà. Hai vị chờ Khương mỗ với, chúng ta đi cùng nhau."  

Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi nhìn nhau câm nín. Không ngờ Khương Thế Long lại nhiệt tình như thế, lúc thì gọi huynh đệ, lúc thì gọi đạo hữu, thẳng thắn mời bọn họ gia nhập thánh địa Đao Chủng.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play