“Chúc mừng Dương ca ca đã bước vào Độ Kiếp kỳ, tu vi tăng thêm một bậc.” Lục Yên Chi nhìn thấy vết thương của Dương Bách Xuyên khôi phục nhanh chóng, tu vi cũng đạt tới Độ Kiếp kỳ.  

Dương Bách Xuyên cười nói: “Cách Độ Kiếp kỳ chân chính vẫn còn xa lắm, trong Thái Hoang không có đại thiên kiếp, chỉ có sau khi ra ngoài độ thiên kiếp thì mới được xem là tu vi Độ Kiếp kỳ, vẫn cần nỗ lực nhiều hơn.”  

Người nào đó ngoài miệng thì khiêm tốn nhưng trong lòng lại rất vui sướng, dù sao thì cũng không phải là kém nhất.  

Lúc trước, Thú Ngũ Hành và Lục Yên Chi đều đã độ kiếp, chỉ còn mỗi hắn vẫn ở cảnh giới Hợp Thể.  

Bây giờ thì tốt rồi, mặc dù vẫn chưa độ kiếp nhưng Thái Hoang áp chế phép tắc, chỉ cần ra khỏi đây thì hắn sẽ có thể độ kiếp, trở thành tu sĩ Độ Kiếp kỳ chân chính.  

Vậy thì cũng tốt, ở Thái Hoang hắn có thể rèn luyện nhiều hơn, xây dựng nền móng thật vững chắc, sau khi ra ngoài Độ Kiếp mới có thể gia tăng tỷ lệ thành công.  

Lúc trước, lão đầu Vân Thiên Tà từng nói với hắn, không để cho hắn đi trên con đường tán tiên mà là để hắn phi thăng.  

Mặc dù bản thân lão đầu là tán tiên chí tôn, bước trên con đường tán tu nhưng lại muốn đệ tử như hắn nhất định phải độ qua thiên kiếp phi thăng, Dương Bách Xuyên cũng không hiểu điểm này lắm.  

Nhưng hắn cũng chỉ có thể đồng ý với lão đầu, nhất định sẽ độ qua thiên kiếp, bước trên con đường phi thăng.  

Hắn từng hỏi lão đầu vì sao, lúc đó lão đầu đáp, tán tiên thập nhị kiếp, một kiếp một thiên trảm, một kiếp địa ngục, kiếp kiếp quỷ môn quan.  

Cứ cách một nghìn năm sẽ có một lần tán tiên kiếp, độ qua từng thiên kiếp cường hãn, độ kiếp giả chín phần chết một phần sống.  

Mặc dù khi đó lão đầu nói như vậy, Dương Bách Xuyên nghe cũng thấy có lý, nhưng trong lòng lại nghĩ dường như lão đầu còn có thâm ý khác.  

Dù sao thì với hắn mà nói, phi thăng là lựa chọn chính xác.  

Thế nên hắn nhất định phải độ kiếp thành công, mà độ đại thiên kiếp cũng chính là thử nghiệm lớn nhất, cũng nguy hiểm nhất đối với một tu chân giả, qua được độ kiếp sẽ là phi thăng đại đạo.  

Nếu độ kiếp thất bại thì sẽ phải đi trên con đường tán tiên, chờ đợi đại thiên kiếp một nghìn năm một lần, mỗi lần giống như là liều mạng, tổng cộng có mười hai kiếp, càng về sau càng khốc liệt hơn.  

May mắn thì độ qua được một lần, hai lần, thậm chí là ba lần...  

Nhưng ai có thể bảo đảm sẽ độ tới kiếp mười hai?  

Quan trọng là một lần độ kiếp thất bại, cho dù là mất hết tất cả thì cũng sẽ hồn bay phách lạc.  

Vậy nên mới nói độ qua đại thiên kiếp, bước trên con đường phi thăng mới là lựa chọn tốt nhất.  

Điều này chứng minh cho tầm quan trọng và độ khó của độ đại thiên kiếp, thật không thể xem thường.  

Lần này Dương Bách Xuyên nghe theo Lâu Hải Đường, tới Thái Hoang rèn luyện cũng chính vì nguyên nhân này, hắn muốn xây cho mình một nền móng thật tốt để vượt qua đại thiên kiếp.  

Chỉ có đặt một nền tảng thật vững thì hắn mới có thể chắc chắn độ qua được đại thiên kiếp sau khi ra ngoài.  

Nếu không, giải binh tu tán tiên, quả thật là sự lựa chọn bất đắc dĩ.  

Đại thiên kiếp là khảo nghiệm quỷ dị khó lường nhất của Thiên Đạo, không ai dám chắc chắn mình sẽ sống sót qua đại thiên kiếp, cho dù hạng người được ông trời ưu ái thì cũng không dám nói mình nắm chắc sẽ độ qua đại thiên kiếp.  

Sau khi nói vài câu nói Lục Yên Chi, Dương Bách Xuyên mới hỏi: “Thanh Ngưu còn ở trong đại điện sao?”  

“Đúng thế, cái chết của dơi yêu dường như khiến cho Thanh Ngưu rất đau lòng, vẫn luôn ở đại điện không chịu ra ngoài.” Lục Yên Chi đáp.  

“Đi thôi, chúng ta qua đó xem thử.” Dương Bách Xuyên rất quan tâm người tiểu đệ mới nhận này, hắn có thể nhìn ra Thanh Ngưu đau lòng vì cái chết của dơi yêu, điều này khiến Dương Bách Xuyên đánh giá cao Thanh Ngưu, người hay yêu thú trọng tình trọng nghĩa đều đáng được kính trọng.  

Hiện tại Ách nan độc thể đại thừa của Lục Yên Chi cũng đã đạt tới Độ Kiếp kỳ, nàng cũng giống hắn, sau khi ra khỏi đây sẽ phải đối mặt với đại thiên kiếp, bây giờ xuất phát điểm của hai người giống nhau, phải xây dựng căn cơ thật vững chắc thì ra ngoài mới có thể đối phó lại thiên kiếp.  

Lần trước Thú Ngũ Hành dùng Hỗn Nguyên Bách Chuyển đan, tu vi cũng có thể so ngang với hậu kỳ, lúc trước Thú Ngũ Hành có thực lực mạnh nhất đoàn đội, nhưng hiện tại có thêm Thanh Ngưu thì nó lại trở thành kẻ yếu nhất.  

So sánh với Lục Yên Chi, mặc dù cũng mới bước vào Độ Kiếp kỳ, nhưng dù sao người ta cũng là độc tu có Ách nan độc thể đại thành, dùng động tấn công có thể nói là đánh đâu thắng đó, đừng nói tới Thú Ngũ Hành, cho dù là Thanh Ngưu cấp tôn vương thì cũng chưa chắc đối phó được độc Ách nan của Lục Yên Chi. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play