Nguyên Thần Huyễn cầm bình nhỏ trong tay, vừa quan sát vừa lẩm bẩm, lúc này lão ta có thể xác định, không biết cái bình này được làm từ chất liệu gì, tám chín phần đây chính là pháp bảo Động Thiên của Dương Bách Xuyên.  

Lúc đầu thì không hề phát hiện, bởi vì lão căn bản không cảm nhận được bất cứ khí tức nào đang dao động, nhưng hiện tại, khi cầm cái bình nhỏ trong tay, cuối cùng lão cũng biết cái bình này có chỗ không đúng.  

Cảm giác khi cầm nó trên ngón tay và sự bí ẩn của những hoa văn trên đó, tất cả đã chứng tỏ sự khác biệt của cái bình nhỏ này.  

Thứ mà Nguyên Thần Huyễn đang cầm trong tay đương nhiên là bình Càn Khôn.  

Nguyên Thần Huyễn nheo mắt, lão siết chặt bình Càn Khôn, trong lòng nhẹ nhõm hơn rất nhiều.  

Hơn nữa trong mắt của Nguyên Thần Huyễn, cái bình này quả thật không giống với những thứ khác, trong lòng nhận định đây chính là pháp bảo Động Thiên của Dương Bách Xuyên, hơn nữa còn là loại cực phẩm.  

Lão ta cũng không phải chưa từng thấy qua pháp bảo, thân là trưởng lão của thương hội Nhật Nguyệt Tinh Thần, đương nhiên có mắt nhìn, pháp bảo Động Thiên mà lão ta từng gặp đa số là nhẫn, hình dạng vòng tay gi đó, tương tự như dụng cụ lưu trữ pháp khí thông thường, nhưng không có thứ nào trong số chúng mang lại cho lão cảm giác đặc biệt như chiếc bình nhỏ trong tay.  

Nguyên Thần Huyễn biết pháp bảo Động Thiên thông thường cũng có vô số những không gian lớn nhỏ, bên trong tự hình thành một thế giới, pháp bảo càng cao cấp thì không gian càng lớn, nghe đồn bên trong pháp pháp Động Thiên cao cấp nhất giống như một thế giới nhỏ, đâu chỉ rộng mấy vạn dặm, loại pháp bảo này có lẽ chỉ có vài thánh địa mới có được.  

Bây giờ quan sát chiếc bình nhỏ trong tay, Nguyên Thần Huyễn có cảm giác đây chính là pháp bảo Động Thiên cao cấp, chắc chắn đây là đồ trên người Dương Bách Xuyên.  

“Tiểu tử, ngươi có thông minh xảo trá tới đâu, chẳng phải cũng sẽ rơi vào tay lão phu hay sao, lần tay ta xem ngươi còn chạy đi đâu.” Nguyên Thần Huyễn cười lạnh.  

Nếu như lão ta đoán không nhầm, lúc này cả Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi đều ở bên trong Động Thiên, mà hiện tại pháp bảo này lại bị Nguyên Thần Huyễn lão nắm trong lòng bàn tay.  

Mặc dù biết loại pháp bảo này cực kỳ hiếm thấy, nếu như nguyên chủ chưa chết thì rất khó mở được cửa vào nhưng Nguyên Thần Huyễn cũng biết, điều đó chỉ đúng khi chủ nhân là tu sĩ cao cấp.  

Dương Bách Xuyên chỉ là một Hợp Thể đại viên mãn, dù cho Hợp Thể cảnh của tên tiểu tử kia vô cùng mạnh mẽ, nhưng dù sao thì cũng chỉ là tu sĩ Hợp Thể, mà lão ta lại là Địa Tiên tam chuyển, khoảng cách tu vi hai bên có thể nói là cách xa vạn dặm, Nguyên Thần Huyễn tin mình có thể mạnh mẽ mở cửa vào Động Thiên.  

Trong lòng suy nghĩ liền bắt tay vào làm, lão dồn pháp lực toàn cơ thể lên chiếc bình nhỏ trong tay.  

Hơn mười phút sau, Nguyên Thần Huyễn từ bỏ...  

Lão phát hiện cái bình này không nhúc nhích tí nào, dù cho lão đã dốc toàn bộ pháp lực chân khí, cộng thêm cả sức mạnh thần hồn cường đại, thiêu đốt chân hỏa hay dùng độc tấn công, dùng hết các loại phương pháp nhưng cũng không có tác dụng.  

Nguyên Thần Huyễn biết không mở được, nhưng lão cũng hiểu, không cách này thì sẽ có cách khác.  

Bởi vì chỉ cần có pháp bảo Động Thiên trong tay thì sẽ không sợ Dương Bách Xuyên không xuất hiện, lão có thể chờ, chờ cho tới khi Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi ra ngoài.  

Hơn nữa Nguyên Thần Huyễn cũng không đợi không lão chuẩn bị bày bố độc trận, bỏ pháp bảo Động Thiên của Dương Bách Xuyên vào bên trong, cho tới khi nó hao mòn...  

Mặc dù không mở được nhưng hạ động hao mòn pháp bảo Động Thiê, khiến cho pháp bảo của hắn ta tràn đầy khí độc, hoặc là đốt cháy pháp bảo Động Thiên, đến khi đó, thế giới bên trong pháp bảo này sẽ có một sức mạnh thiêu đốt khổng lồ, nếu cứ tiếp tục như vậy thì Dương Bách Xuyên nhất định sẽ bị ép ra ngoài.  

Nguyên Thần Huyễn lập tức bố trí trận thế, lão ta mất ba ngày để dùng độ bản mệnh, lấy độc Lưu Lý để làm nền móng, trận pháp tích hợp phong ấn, khí đốc, hỏa diễm...vì để gia tăng uy lực của trận pháp, Nguyên Thần Huyễn không tha cho cả Hắc Lân Mãng, nhét nó vào bên trong độc trận.  

Trong phạm vi một trăm mét có một trận pháp độc Lưu Ly, Nguyên Thần Huyễn đích thân điều khiển trận pháp, sau khi khởi động trận pháp, khí độc không ngừng cuồn cuộn cùng chân nguyên chi hỏa, Hắc Lân Mãng phun nọc độc lên thân bình Càn Khôn.  

Làm theo cách này, cho dù không mở được pháp bảo Động Thiên thì lão ta có thể đưa những lực lượng không có lợi cho Dương Bách Xuyên vào bên trong bình Càn Khôn, mục đích cuối cùng của lão cũng chỉ là ép Dương Bách Xuyên ra ngoài.  

Nguyên Thần Huyễn có lòng tin, Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi nhất định sẽ bị lão ta ép ra ngoài, bởi vì lão biết Dương Bách Xuyên còn đang trúng độc bản mạng Lưu Ly của mình, không có lão giải độc thì Dương Bách Xuyên chắc chắn, Nguyên Thần Huyễn tin không có ai là không sợ chết, đến khi đó Dương Bách Xuyên sẽ ngoan ngoãn ra ngoài cầu xin mình giúp đỡ.  

Lúc đó thì mọi chuyện sẽ trở nên dễ dàng.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play