Phương Ninh Trí cảm thấy mình trở thành chiếc thuyền lá lung lay tiến vào cơn bão. Anh như sắp chết ngất rồi lại được Biên Việt kéo lên, dươ/ng vật bán cương vừa bắn tinnh rút khỏi cơ thể anh, chất lỏng màu trắng đục cũng chảy ra khỏi môi âm. hộ hé mở.

Phương Ninh Trí nức nở, giọng mềm nhũn, mí mắt run run, giãy tránh ra rồi ngơ ngác nhìn Biên Việt trước mặt.

Hắn đưa tay xuống thăm dò. Một ngón tay dễ dàng tiến vào nơi bên dưới vừa bị chơi đến mức mềm mại hẳn ra, dừng một chút rồi hơi cong ngón tay lại, dẫn tin/h dịch bên trong ra.

Phương Ninh Trí rên lên, khó chịu vặn mình, mặt lại từ từ đỏ lên.

Anh mở chân ra, cọ cọ.

Biên Việt cúi đầu, Phương Ninh Trí nói khẽ: “Làm thêm một lần nữa cũng được.”

Biên Việt cười cười: “Thật hả?”

“Vâng, chưa đủ.” Phương Ninh Trí thấy tim mình bỗng đập nhanh hơn, lời nói ra không kịp nghĩ. Anh đỏ mặt, giơ chân quấn lên eo Biên Việt.

Cơ thể Phương Ninh Trí mềm mại, ấm áp như đóa hồng nở rộ. Biên Việt vừa chạm vào, nụ hoa ấy sẽ run rẩy, ngoan ngoãn nuốt vật cứmng đang từ từ tiến vào kia.

Hai chân quấn quanh eo Biên Việt lắc lư theo từng nhịp chuyển động. Một lần nữa, anh như trở về với đại dương mênh mông ấy, Biên Việt nắm anh trong tay mà anh cũng chỉ có thể dựa vào hắn.

Nơi bị thâm nhập càng lúc càng nóng, kho.ái cảm cũng không ngừng tăng lên, cảm giác ấy chẳng hề xa lạ nhưng khi bị đột kích, toàn thân anh vẫn như bị giật điện, căng cứng, khóc nức nở, vừa gọi tên Biên Việt vừa run rẩy rồi chẳng mấy chốc lại nhũn ra.

Theo dòng tin/h dịch loãng do dươ/ng vật nhỏ nhắn bắmn ra, chất lỏng trong suốt cũng chảy xuống từ â.m hộ. Lúc này đây, cơ quan nữ tính và nam tính của anh cao trào cũng lúc.

Biên Việt thấy vậy thì hít sâu. Và trong cùng nhịp thở ấy, thứ đó cươ,ng cứng đến phát đau dường như cũng muốn đóng đinh vào nơi cám dỗ chết người đang bao lấy mình. Vài nhịp th.úc mạnh, vài lần ma sát nhanh, hắn nghe giọng nức nở, rêmn rỉ mà bên dưới lại trướng lên và rồi bắn vào trong cơ thể anh.

Phương Ninh Trí được tưới tắm, kho.ái cảm cực hạn lan tràn toàn thân, dường như đến cả sợi tóc của anh cũng được lên đỉnh. Anh hưởng thụ sự thỏa mãn khi được Biên Việt hoàn toàn chiếm lấy, thở dốc, từ từ nhắm mắt lại.

Một lát sau Biên Việt đứng dậy bế Phương Ninh Trí đi tắm. Toàn thân anh như bị rút xương, cứ mặc hắn bế mình đi.

Đi vào phòng tắm, Biên Việt để Phương Ninh Trí dựa vào người mình rồi bật vòi sen lên tắm cho đối phương.

Anh nhắm mắt, tựa đầu vào vai hắn. Dòng nước lướt trên làn da Phương Ninh Trí, sắc trắng đỏ đan xen khiến cơ thể đẹp đẽ của anh như một bức sơn dầu rực rỡ, đó đều là những dấu vết mà Biên Việt để lại.

“Nâng chân trái lên.” Dòng nước ấm áp đột nhiên tưới thẳng lên bụng Phương Ninh Trí. Anh kêu lên một tiếng rồi ngoan ngoan nâng chân lên.

Cơ quan nữ tính nở rộ như một đóa hoa. Môi â.m hộ nhạt màu bị biến thành màu đỏ sẫm, âmm vật bị ma sát sưng lên như hạt hồ đào. Biên Việt nhìn chằm chằm nó, giơ tay lên ấn, Phương Ninh Trí kêu lên.

Hắn ngẩng lên nhìn mặt Phương Ninh Trí, khóe môi cong cong, đưa một ngón tay đẩy môi dưới sưng đỏ kia lên. Chất lỏng trắng ngà kia chảy trên làn da. Phương Ninh Trí hít sâu, bụng hóp cả lại, bất giác tránh đi nhưng bị giữ eo lại.

“Ngoan nào, đừng có động cựa gì cả, cái này phải rửa đi.” Biên Việt vỗ nhẹ mông anh.

Phương Ninh Trí cắn môi, mở mắt, cúi đầu nhìn Biên Việt.

Anh đã gần như tỉnh rượu hẳn, cơ thể bị mạnh mẽ chiếm giữ nay chỉ còn lại hư không.

Anh giữ bàn tay Biên Việt đang rửa cho mình. Hắn nhíu mày, ngước lên nhìn anh.

“Làm sao?”

Phương Ninh Trí im lặng nhìn hắn, đoạn cúi xuống trán kề trán, mắt đối mắt, hỏi nhỏ: “Anh thấy em khác trước nhiều không?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play