Cứ vậy lại vài năm nữa trôi qua.

Ta đang vui vẻ ngồi chơi cờ caro với Cơ Thù thì đột nhiên nghe thấy âm thanh hệ thống báo động, lập tức ngồi thẳng người.

"Có chuyện gì vậy?"

Cơ Thù nâng cằm, uể oải nhướng mày nhìn về phía ta.

"Bá đạo tổng tài đời đầu đến rồi."

Ta nặng nề đáp.

Hệ thống báo cho ta biết, có một đội quân đang cố gắng vượt qua kết giới mà ta đã bố trí bên sườn núi, muốn lên núi. Trong số đó có kẻ công lược giả tâm ngoan thủ lạc, sau này tên đó là người sẽ cưỡng đoạt bức ép Tiềm Uyên.

Kỳ lạ, tại sao đám người đó lại lên núi sớm như vậy?

Ta vẫn còn chưa c.hết mà.

Cơ Thù: "?"

Ta sợ một khó ăn được bốn: "Tiểu Cơ, ngươi đi theo ta một chuyến."

"Đừng có mà gọi ta là Tiểu Cơ! Với cả, trời đã tối rồi, ngươi còn muốn đi đâu? Bá đạo tổng tài lại là cái thằng cha nào nữa? Chúng ta bây giờ là đang ở trong tu tiên giới mà."

Ta: “Phiên bản cổ đại của bá đạo tổng tài."

"Aiya, ta tự dưng lại có hứng thú muốn biết trông hắn thế nào, đi, chúng ta đi."

Ta và Cơ Thù cùng nhau bước ra ngoài, tình cờ gặp lại được Tiềm Uyên.

Hắn tưởng rằng chúng ta muốn xuống núi đi dạo nên vội vàng chạy tới kéo lấy tay áo ta:

“Ta cũng đi.”

Mặt ta lộ ra một chút khó xử, Tiềm Uyên có lẽ vẫn chưa nguyện ý để lộ ra việc huyết mạch Bạch Long của bản thân đã hoàn toàn thức tỉnh, lần này nếu chẳng may phải chiến đấu, hắn cùng đến đó ngược lại có lẽ sẽ khiến hai người chúng ta càng khó khăn hơn.

"Hỏi ngươi đó."

Cơ Thù khẽ thúc cùi chỏ vào người ta.

Ta phục hồi tinh thần, sắp xếp lại lời nói, đáp:

"... Tiềm Uyên, tạm thời quay về Thanh Tâm Đàm đi, sớm nghỉ ngơi một chút, ta và Tiểu Cơ có một số chuyện nhỏ cần phải đi xử lý, rất nhanh sẽ quay lại. "

Tiềm Uyên nắm chặt lấy tay ta, lại hỏi ta thêm một câu:

"Ta thật sự... không thể đi cùng sao?"

"Aiya, sao nhiều lời vậy chứ?" Cơ Thù bực bội trợn mắt, "Chúng ta đang có việc gấp."

Thiếu niên tóc đen giống như như bị điện giật, lập tức buông tay, cụp mi, lông mi dày che mất con ngươi màu xanh ngọc lục bảo, khiến cho ta không thể nhìn rõ biểu cảm của đối phương.

Tâm trạng của đồ đệ không tốt.

Ta nhận ra cảm xúc của hắn thay đổi, nhưng bây giờ rõ ràng không phải lúc để an ủi hắn, ta chỉ có thể vỗ nhẹ vào vai hắn sau đó nói:

"Nghỉ ngơi sớm đi, không cần lo lắng cho chúng ta."

“Người…” Hắn khẽ lẩm bẩm rồi lùi lại một bước. Người coi trọng lễ tiết như hắn lần đầu tiên lại không hành lễ, lảo đảo rời đi.

Ta lắc lắc đầu: “Chúng ta mau nhanh thôi.”

Nếu muộn hơn một chút, e rằng kết giới sẽ bị phá vỡ mất.

Bóng cây chầm chậm xoay tròn, tiếng gió cùng tiếng xào xạc của lá cây tạo ra một loại âm thanh vô cùng kỳ dị.

“Aiya, phải nói là, thằng cha này… chà, trông giống hệt mấy thằng chả bá đạo tổng tài.”

Cơ thù ngồi xổm xuống cạnh ta, núp trong bóng tối nhìn chằm chằm vào nam nhân cao lớn cầm đầu nhóm người, không khỏi thở dài một tiếng.

"Đừng nói nhiều nữa, đợi ta thổi ra một trận mê phong vào mắt bọn họ, chúng ta sẽ xông lên." Ta thì thầm ra hiệu.

(*Mê phong: cơn gió có tác dụng làm đối phương trở nên mụ mị.)

Một cơn gió mạnh thổi qua, làm ánh mắt bọn họ lập tức trở nên mơ màng.

Tên nam nhân đó kinh hãi hô lên một tiếng, sau đó dùng tay che mắt lại.

Sau đó, lộ ra đỉnh đầu nhẵn nhụi bóng loáng.

Phần đỉnh đầu đáng ra phải được tóc che đi trông như chiếc nồi bị mở vung, “lá cờ” màu đen cứ thế phất phơ trước gió.

Ta: "Cmn."

“Không hổ là bá đạo tổng tài, đến đầu cũng là loại mui trần cơ đấy.” 

Cơ Thù đang ngưng tụ kiếm khí, nhìn thấy tình cảnh này cũng nhịn không được mà thở ra một câu.

Ta nhịn cười đến nỗi hai tay không ngừng run rẩy, sau đó vung kiếm một cái, mái tóc đen cũng theo đó mà bay mất.

Sau khi trói tên bá đạo tổng tài cở đại vào gốc cây, ta và Cơ Thù nhóm lửa chờ hắn tỉnh lại.

"Ừm... các người! Các người là ai?!" Sau khi tỉnh lại, sắc mặt hắn khẽ biến, ba phần mỉa mai bốn phần vô tâm, năm phần lạnh lùng, sáu phần hoảng sợ, "Các người có biết ta là ai không? !"

Ta: “Cố Hành, tổng tài của tập đoàn Cố Thị, lãnh khốc vô tình, đi qua ngàn bụi hoa không dính một phiến lá, đã hơn hai mươi năm không cười. Sau khi xuyên không đến đây cũng trở thành đích trưởng tử của Cố Gia, ở nhà nhận được muôn vàn sủng ái."

"Ngươi làm sao?"

Cố Hành khẽ cau mày, ánh mắt rơi trên người Cơ Thù đang lười biếng tựa vào vai ta, thần mặt khẽ động: "Lẽ nào ngươi là chủ nhân của ngọn núi này?"

"Đúng vậy."

"Vậy vị này, chính là Tiềm Uyên đúng không?"

Cơ Thù: "?"

Ta nắm lấy cánh tay Cơ Thù, nhướng mày hỏi: “Đúng thì sao mà không đúng thì sao?”

"Hừ, nhìn cũng không tệ, ta miễn cưỡng có thể chấp nhận. Tiềm Uyên, mau tới đây giúp ta cởi trói, ta có thể giúp ngươi g.iết sư tôn, cứu ngươi ra khỏi vũng bùn này."

Cơ Thù: "?"

Cơ Thù: "Ngươi tin tên đần này có thể làm bá tổng, còn không bằng ngươi tin ta là Tần Thủy Hoàng cho xong?"

“…Nói, ngươi tại sao lại lên núi!”

Ta giật giật khóe miệng, kề đao vào cổ đối phương, trước khi xử lý tên công lược giả tự cao tự đại này, ta vẫn muốn biết rõ lý do vì sao hắn lại lên núi trước kịch bản.

Cố Hành liếc nhìn thanh đao trong tay ta, ho mạnh hai tiếng rồi nói:

“Có một nữ hiệp đang chế phục bọn người xấu trong thành, tình cờ nghe nói ta đang tìm kiếm Tiềm Uyên nên đã chỉ đường cho ta.”

Lẽ nào là Ứng Bất Tri?

Ta xoa cằm, xua tay thay đổi lại hệ thống cho hắn.

"Đó là hệ thống gì?"

Cơ Thù nhìn sắc mặt Cố Hằng hết xanh lại trắng, đột nhiên có chút hả hê khi người gặp họa, liên mồm hỏi ta.

Ta nói: “ Hệ thống tiên sinh vui vẻ, sẽ bổ sung lại toàn bộ những lần hắn không cười trước đây.”

Đừng có mà lại mang phiền phức đến cho Tiềm Uyên nữa.

Lúc này, lại có một âm thanh liên tiếp vang lên:

[Cha mẹ của công lược giả đã c.hết, công lược giả không thể xuất hiện, nhiệm vụ coi như đã hoàn thành.]

Ta nhìn lại, chỉ còn lại hai tên.

Ta:"......"

Hóa ra là một tân thủ Bạch Liên Hoa mong manh yếu đuối, đến giơ cái tay nhấc cái chân cũng không xong.

Cml, đỉnh chóp.

Sau khi thu phục được tên Ứng Bất Chi, những tên công lược giả tiếp theo rất nhanh đều bị ta xử lý hết.

Không ngờ chỉ mất năm sáu năm đã hoàn thành nhiệm vụ.

[Nhiệm vụ đánh đuổi công lược giả 10/10.]

Ta đem trường đao thu hồi, nhìn vào giao diện hệ thống, tâm tình vô cùng tốt.

Nhưng Tiềm Uyên lại bắt lấy góc áo ta, khẽ gọi: “Sư tôn!”

Ta nhướng mày, nghịch ngợm mỉm cười: “Sao thế?”

"...vừa rồi, con còn tưởng rằng sư tôn sẽ thuận theo cơn gió, bay đi mất...”

Tiềm Uyên hạ mí mắt xuống, nhỏ giọng nói.

"Quả thật phải đi rồi, mau chúc mừng ta đi." Ta mỉm cười vui vẻ nói với hắn, "Ta phải về nhà rồi."

Vừa hay sắp đến thời điểm Tiềm Uyên ra tay g.iết chết ta rồi, cho dù ta có biến mất cũng không có ảnh hưởng gì.

Sắc mặt thiếu niên bỗng chốc trở nên trắng bệch, giống như lớp tuyết mỏng sắp rơi khỏi cành cây.

"Người, người muốn rời đi sao?" Giọng nói của hắn trở nên ngập ngừng đứt quãng, đầu ngón tay siết chặt góc áo ta, một màu đỏ thẫm dần dần hiện lên phía đuôi mắt.

Ta có chút lo lắng: “Tiềm Uyên, ngươi không sao chứ?”

Cơ thể hắn dường như không thể đứng vững, đôi mắt to bỗng chốc ngập nước, hắn há to miệng, sau đó lại hung ác cắn chặt môi, nghiêng đầu.

"Đây là kết thúc rồi sao?" Cơ Thù từ xa đi tới, trên má còn dính chút máu, nhướng mày hỏi: "Vậy ta phải làm sao bây giờ?"

"Ta đi rồi, nhiệm vụ của ngươi cũng hoàn thành rồi đúng không?"

Sự chú ý của ta đối với tình trạng của Tiềm Uyên lập tức bị phân tán, sau khi nghe Cơ Thù hỏi, ta suy nghĩ một lúc lâu sau đó mới chầm chậm đáp.

"Hmm, có lẽ vậy. Vậy chúng ta đợi khi có duyên sẽ gặp lại."

Cơ Thù khẽ mỉm cười, diễm lệ vô cùng.

Khi ta lần nữa quay đầu lại, lại phát hiện Tiềm Uyên đã rời đi tự lúc nào.

Bầu trời u ám nặng nề, dường như sắp đổ một trận mưa nặng hạt.

Ta lo lắng muốn đuổi theo hắn.

"Này, ngươi làm gì vậy?"

Cơ Thù giữ lấy tay ta.

Ta khẽ thở dài: “Hình như tâm trạng của Tiềm Uyên không ổn lắm, ta muốn đến hỏi han một chút.”

"Làm gì, dù sao cũng sắp phải rời đi rồi, ngươi quan tâm nhiều vậy làm gì?

Ta im lặng một lúc, sau đó bất lực nói: “…Làm ơn đi mà, chúng ta đã ở bên nhau lâu như vậy, lòng người cũng đâu phải là sắt đá. Cho dù sắp phải đi, ta cũng có chút không nỡ tiểu Bạch Long."

Cơ Thù hơi sững người, sau đó đổi chủ đề: “Lúc nào thì ngươi rời đi?”

Ta hỏi lại hệ thống, câu trả lời là: "Bảy ngày sau."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play