Chuyện Roselia bị người ta kiện tự ý sử dụng hình ảnh quảng cáo mà chưa qua nhà cung cấp chấp thuận, bị truy cứu trách nhiệm pháp lý trước tòa.
Nhà cung ứng sản phẩm cho hai nhà Tần & Bạc, thực chất là người thân ở nước ngoài của Bạc Thiếu Ngôn. Chuyện này vừa xảy ra, nhà họ Tần trở tay không kịp. Nhóm Hoa Hồng lại hoàn toàn không được thông báo trước, cho nên mới chật vật bị giải lên xe cảnh sát như vậy.
Bạc Thiếu Ngôn đứng ra giúp Bùi Họa kiện luôn tập đoàn hai nhà, giá cổ phiếu có rớt cũng không hề chớp mắt. Đứng mũi chịu sào chính là tổng phụ trách dự án, bộ quan hệ công chúng và quảng bá của ông ta. Sau đó là nhóm Roselia bị vặt cánh hoa.
Sử dụng hợp đồng chiếm đoạt được từ chỗ SHEEN để làm người phát ngôn toàn quốc cho sản phẩm, tin này vừa được tung ra, cư dân mạng cả nước ồ lên, tràn vào các trang mạng xã hội hóng hớt sự việc.
Fans Hoa Hồng hoảng hoảng loạn loạn.
[Mấy chị nhà tui???]
[Ai biết vụ gì không?!]
[Mấy chị tui có làm gì phạm pháp đâu! Tào lao!]
[Cảnh sát không nói lí! Thả chị tao ra!]
[Mai tao kéo chị em tới trước đồn biểu tình bây giờ!]
Fans SHEEN vui sướng khi người gặp họa lao và cắn xé Hoa Hồng, người qua đường cũng xen vào.
[Tao từ fans biến anti!]
[Tội nghiệp SHEEN bị mắng mấy hôm liền!]
[Chắc mấy ảnh buồn lắm.]
[Trôn trôn Hoa Hồng!]
[Tham thì thâm thôi!]
[Nữ Vương ei, ra múa tiếp coi!]
[Ù ôi, còn bày đặt đẳng cấp quốc tế với chúng tôi!]
[Xài đồ ăn cắp mà tự tin quá nhể.]
[Bạc thiếu đẹp trai quyết đoán, cho 100 like!]
Ngay lập tức, công ty giải trí Kỳ gia nhảy ra bỏ đá xuống giếng, nhân cơ hội giẫm đám hoa hồng ăn cháo đá bát một vố. Dương gia làm công ty chủ quản hiện tại của Roselia, vội vàng tiêu tiền như nước dìm tin tức xuống, tìm luật sư tốt nhất để vớt Tô Nghiên bọn họ ra.
Đúng lúc có vụ bê bối của Roselia nên bài phốt Bùi Ôn Hạ có vấn đề về mặt tâm lý chìm xuống, vẫn chưa nổi bọt sóng gì.
Là đương sự, SHEEN cũng được mời đến tham dự vụ xử án.
Vì không phải án mạng, cho nên luật sư hai bên chỉ bàn đến mức bồi thường thiệt hại. Cũng có nghĩa là, luật sư bên phía nhóm nữ muốn chuyện này từ lớn biến nhỏ, từ nhỏ hóa không, dùng tiền để bịt lại miệng bọn họ.
Danh tiếng của Roselia có bị tổn hại đôi chút, Tô Nghiên chỉ cần khai bọn họ không biết gì hết, không rõ hợp đồng cô ta ký là thật hay giả, cũng là người bị hại thì tòa cũng không xử mạnh tay.
Tần Thiệu Huy mới là người bồi thường tài sản, bởi vì gã đi bêu rếu khắp nơi mình chuyện mình đã làm.
Nhà họ Tần bị ngoạm một miếng thịt lớn, tổn thất thảm trọng, muốn tìm người gây khó dễ cho Bùi Ôn Hạ và người khác cũng khó.
…
Bùi Ôn Hạ mất tập trung nghe một hồi, như lọt vào trong sương mù, cậu không hiểu rõ lắm mọi người đang nói gì vậy, nhưng vẫn ngoan ngoãn mà ngồi.
Thấy cậu chán, Mộ Lăng Thần thì thầm bên tai: “Chúng ta có thể về trước rồi, em có muốn đi không?”
Cậu có hơi buồn ngủ thật, hôm qua concert đến muộn, vượt quá giờ ngủ của cậu. Gật đầu như gà con mổ thóc, cậu nói: “Về ngủ, eo đau.”
Mộ Lăng Thần đỡ cậu đứng lên, xoa xoa eo cho cậu, dịu dàng nói: “Về nhà thoa dầu gió cho em.” Sắp tới cũng nên đưa Ôn Hạ đi bệnh viện tái khám.
Bùi Ôn Hạ như phi tần được hầu hạ chu đáo, dịu ngoan như mèo được vuốt lông. Trái phải trước sau đều là đàn ông của cậu, thật an toàn.
“A…anh nhẹ chút, chỗ đó đau…Um…thoải mái lắm…To quá.” Bàn tay to của Mộ Lăng Thần sờ vào thích thật.
Mộ Lăng Thần hít sâu vài hơi, những người khác cũng đỏ cả mặt, cúi đầu. Phản ứng dữ dội nhất là Diệp Lạc Dương, hắn và cậu đã từng…cho nhau, cho nên nghe tiếng rên của cậu, hắn cảm thấy mình lại muốn lần nữa.
_________
Tối nay sẽ đi ăn cơm cùng Bùi Họa, rồi mọi người sẽ bay vào nam. Đám người Mộ Lăng Thần vì sắp gặp người nhà của Bùi Ôn Hạ, mới giờ chiều đã gọi đội ngũ make up đến, làm tóc chải chuốt, chọn trang phục chỉnh chu, ăn mặc như đi nhận giải thưởng.
Khi Lâm Trì đến nhà, thì chỉ có mỗi Bùi Ôn Hạ là rảnh rỗi ngồi trên sô pha nghe nhạc.
Anh ta mang theo tin tốt đến, phấn khởi nói năng lộn xộn: “Mấy em được mời tham dự Idols Champion đấy! Chuẩn bị đem cúp về nha! Ôn Hạ, em được đề cử 2 giải lận ấy! Cung hỉ phát tài! Song hỉ lâm môn!”
“…” Còn chưa tới Tết đâu.
Anh ta khó hiểu nhìn khắp: “Mấy đứa nhỏ kia đâu?”
Bùi Ôn Hạ chỉ vào phòng tập hiện tại biến thành phòng hóa trang tạm thời, vẻ mặt bất đắc dĩ: “Trong đó ạ.”
Chỉ là đi ăn một bữa cơm bình thường thôi, các anh chàng này lại làm quá lên. Khó hiểu nhất là Kỳ Ân, vậy mà cậu ta cũng tham gia vào.
Làm đến cậu cũng hồi hộp theo.
Lâm Trì: “??” Sắp tới hình như đâu có lịch trình cần đi thảm đỏ đâu?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT