[Lần này thứ hạng của bé Hạ không được cao cho lắm.]
[Nhìn cậu ta với Tống Hoài Sâm gượng gạo kiểu gì á!]
[Bùi Ngố chắc chọc giận bé Sâm chứ gì?]
[Ờ thì, Bùi Ôn Hạ giỏi thì giỏi thật…nhưng không phải nhân cách có chút…vấn đề sao?]
[Trai bao làng giải trí chứ gì.]
[Có bằng chứng không mà dám vu oan người ta!?]
[Không có lửa thì làm sao có khói?!]
[Uầy, hóng drama.]
[Ship! Ship! Ship!]
[Ship! Dương Ân hết sẩy!]
[Hai người họ hòa tấu là số dzách!]
Bình luận lung tung rối loạn cả lên.
Vòng 3 diễn ra có chút không suông sẻ mấy, Bùi Ôn Hạ và Tống Hoài Sâm vẫn là hai thái cực đối nhau, nhưng không tới nổi gây nhau trên sân khấu. Cậu đã bỏ công sức rất nhiều để học đàn, không thể để công sức Diệp Lạc Dương giúp đỡ là vô ích.
May mà vượt qua vòng 3 rồi.
Show DOO lần này lượt view vô cùng đáng nể, rating cao hơn kỳ trước gấp 3, những thực tập sinh tham gia không nhiều thì ít đều có độ hot riêng. Đạo diễn càng quay càng thấy thời tới, quyết định quay thêm một vòng đấu nữa rồi mới đến vòng chung kết.
40 thực tập sinh chỉ còn lại 20, vào đến vòng 4. Vòng 4 chỉ còn lại 5 nhóm đấu với nhau, 20 thực tập sinh sẽ chỉ còn lại 10 thực tập sinh tranh nhau cái ghế debut.
Những ngôn luận bàn tán trên mạng không ảnh hưởng gì đến tâm trạng của Bùi Ôn Hạ.
Lưu Phi, Từ Văn Bình, Châu Hoàn Chương đều bị loại, Bùi Ôn Hạ đến chào hỏi từng người, trao đổi thông tin liên lạc, hẹn ngày tái ngộ. Có thể bọn họ thất bại ở show debut này, nhưng họ học được rất nhiều thứ để làm idol, rút kinh nghiệm cho show kế tiếp làm tốt hơn.
Bảng thông báo toàn trường.
Lần này chủ đề kế tiếp sẽ thông qua giấy thông báo truyền đạt đến các thực tập sinh. Giống như thông báo học sinh trúng tuyển vào cấp 3.
20 người chen chúc nhau, Bùi Ôn Hạ chiều cao cũng không thấp, 1 mét 7 trong giới cũng được tính là cao, nhưng so với bọn 1 mét 8, 1 mét 9 thì có chút khiêm tốn.
Chui không lọt cũng xem không được, cậu quyết định chờ chút rồi lại đến.
“Ôn Hạ.” Có người gọi cậu lại.
“Sở Hàn?” Bây giờ cậu mới để ý, Tần Sở Hàn đứng phía trước.
Tần Sở Hàn bước đến: “Anh xem chưa?”
Bùi Ôn Hạ lắc đầu: “Chưa, trên đấy viết gì vậy?”
Hắn lấy ra di động: “Em đã chụp lại rồi, cùng mọi người xem?”
“Ừ.” Cũng đến giờ ăn bữa trưa rồi.
________
Bùi Ôn Hạ liếc mắt nhìn phòng học, chỉ ăn một bữa trưa, từ 5 người biến thành 9 người.
Cảnh này viral như vậy, đạo diễn tất nhiên không thể bỏ lỡ.
Kỳ Ân xin tham gia cùng, không thể từ chối. Yến Tử Chu bởi vì giọng hát mà tồn tại đến bây giờ, cũng tới. Mạc Kha không tính quá xuất sắc nhưng phát huy ổn. Bạch Nhàn có nguy cơ vòng sau sẽ bị loại nên muốn ở gần 4 vị nam thần lộ mặt làm quen.
Còn thiếu mỗi Tống Hoài Sâm là gom đủ top 10.
Lại nói về vòng thi thứ 4, 20 thực tập sinh sẽ ghép cặp với nhau để song ca. Dựa vào số vote mà quyết định xem 10 người nào sẽ tồn tại đến chung kết.
Vòng này, thực tập sinh được tự do ghép cặp, cho nên ưng ai liền xác định quan hệ đồng đội với nhau, tiếp đó đăng ký bài hát với giám khảo là được.
Bùi Ôn Hạ vẫn chưa quyết định sẽ ghép cặp với ai.
Mộ Lăng Thần thiên về rap, Tần Sở Hàn chất giọng siêu cao, Diệp Lạc Dương dance rất tuyệt, Đường Hiểu Vi có thiên phú về ngoại hình, khả năng hát cũng rất tốt.
Nhưng cậu không định tìm bốn người này.
“Anh Thần thấy đề nghị của em thế nào ạ?” Kỳ Ân chưa gì đã muốn cùng Mộ Lăng Thần hợp tác.
Mộ Lăng Thần không từ chối cũng chưa đồng ý liền, mỉm cười: “Để anh suy xét một lát đã nhé?”
Kỳ Ân vui vẻ đáp ứng.
Bùi Ôn Hạ suy nghĩ, Mộ Lăng Thần nói suy xét nhưng chắc anh ấy cũng có ý định chọn Kỳ Ân làm đối tác, vì chất giọng hai người khá thích hợp song ca.
Một trầm ấm một nhẹ nhàng, xứng đôi.
Nếu là song ca, cậu cũng sẽ đồng ý tìm một giọng ca thích hợp với mình, không quá bổng cũng không thể quá trầm.
“…Ôn Hạ, cậu thấy thế nào? Hai chúng ta…Được không? Nhé?”
Bùi Ôn Hạ phân tâm, thấy có người nói chuyện với mình, theo bản năng trả lời: “Ừ? Được…?”
Yến Tử Chu vui mừng, cậu ta chỉ thử tính hỏi cậu xem xem có thể lập nhóm với cậu ta không. Yến Tử Chu cũng không mong cậu sẽ đáp ứng, ai mà ngờ niềm vui ập tới với mình.
Bùi Ôn Hạ cư nhiên đồng ý!
Yến Tử Chu nắm lấy cánh tay cậu, hớn hở ra mặt, hai mắt lấp lánh: “Vậy cùng nhau tiến chung kết nhá, Ôn Hạ!”
Bùi Ôn Hạ trong lúc vô tình đáp ứng người ta, đâu thể từ chối: “Được.” Yến Tử Chu là lựa chọn không tệ.
Bốn vị nào đó: “…” Còn chưa kịp làm gì mà?
Yến Tử Chu rùng mình, nhận được vài ánh mắt thân thiện chúc mừng của bốn người Mộ Lăng Thần, sắc mặt cậu ta cứng đờ: “??” Đột nhiên được quan tâm nhưng cậu ta lại thấy ớn.
Mộ Lăng Thần nhớ ra: “Đúng rồi Ôn Hạ, ngày trình diễn bọn mình có thể mang người thân vào xem ấy. Người nhà em sẽ đến mấy người?” Anh cần ghi lại số lượng người nhà tham dự của từng thực tập sinh đến xem để các staff cho họ vào trường quay.
Bùi Ôn Hạ không nhiều suy nghĩ: “Tôi không cần đâu.”
Mẹ cậu cần phải điều trị, ba cậu đã sớm mất, cũng không có nội ngoại gì, họ hàng thì càng không quen biết ai. Nếu có họ hàng xa gần gì cũng không tới mức mượn nợ bên ngoài.
Kỳ Ân tỏ vẻ không tán đồng: “Đây là dịp vui mà anh, gọi người nhà đến cùng dự như có thêm động lực. Ít có dịp nào được lên ti vi như này đâu, anh Bùi suy nghĩ lại đi.” Đây là cơ hội tốt để khoe người thân trên ống kính, câu vote của người xem.
Mộ Lăng Thần biết tính tình của Bùi Ôn Hạ ra sao: “Ôn Hạ không thích thì không cần đâu, để anh nói lại với đạo diễn.”
Diệp Lạc Dương có đi thăm bệnh một lần, biết rõ. Bùi Ôn Hạ không giống như bọn hắn gia thế giàu có, nhà có điều kiện, là bé đáng thương cố rách áo ôm. Động cơ làm idol không trong sáng nhưng vì hoàn cảnh nên có thể chấp nhận được, hắn không chê.
Bùi Ôn Hạ hắt xì vài cái, nhíu mày: “??”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT