Vy Vy nằm trong căn phòng yên tĩnh ánh mắt luôn hướng về phía cửa chờ đợi Ngữ Hành.
Không phụ lòng Vy Vy Ngữ Hành hoàn thành nhiệm vụ đứng cạnh Vy Vy từ lâu mà Vy Vy không biết.
“Vy Vy! Nè…!!!” Ngữ Hành khua tay trước mặt Vy Vy nhưng Vy Vy cũng giống như người khác không thể cảm nhận được.
Khi bùa phép hết tác dụng Vy Vy mới nhìn thấy Ngữ Hành.
Cô giật mình “Ủa cô về rồi à?”
“Về được một lúc rồi gọi cô mãi mà cô không nghe thấy, quả thật bùa phép này của cô đúng là sịn thật đấy tôi đi lại trong nhà mà chẳng ai phát giác luôn. Lần sau cho xin mấy lá để chơi chơi nhé!”
“Nhược Hy sao rồi?”
Ngữ Hành ngồi xuống giường vẻ mặt vừa rồi còn rạng rỡ bỗng đổi thay trở nên trầm tư “Nhược Hy… cô ta lại bị bỏ thuốc rồi, thế nên cô ta lại quên mất chính bản thân mình vẫn nghĩ rằng bản thân tên là Vy Vy người vợ thứ 13 của quỷ vương đó!”
Thấy Vy Vy im lặng Ngữ Hành lại bon mồm “Nè cô đang có kế hoạch gì à? Kể nghe chơi coi…”
Vy Vy lắc đầu “Không biết nữa nếu muốn quay trở về quỹ đạo thì đầu tiên bản thân tôi phải khỏe mạnh đã.”
Ngữ Hành gật gù đồng ý.
…
Hôm nay là đêm 30 tết.
May mắn thay không hiểu vì bôi thuốc gì mà vết thương của Vy Vy khỏi rất nhanh, tưởng rằng sẽ có sẹo nhưng dường như cơ thể cô chẳng có một vết tích gì, thay vào đó làn da càng trở nên mềm mại hơn.
Vy Vy cũng Khả Nhi trang trí nhà cửa đón tết nhưng ánh mắt của Vy Vy luôn liếc nhìn mọi hành động của Ngọc Đình.
Ngọc Đình thì như nữ chủ nhân chỉ đạo mọi người làm việc.
Khả Nhi hóng hớt “Sao thế Vy Vy, tại sao lại nhìn Ngọc Đình thế?”
Vy Vy lắc đầu “Không có gì!”
“Tôi thấy cậu lúc nào cũng nhìn lén chị ta đó, rốt cuộc cậu có ý định gì, có thể cho tôi tham gia với không?”
Vy Vy cười trừ không muốn để một cô gái đơn thuần như Khả Nhi dính líu vào chuyện này.
Nhân lúc Ngọc Đình ra ngoài Vy Vy vội vàng chạy vào phòng ngủ của Ngọc Đình, cô muốn tìm loại thuốc khiến Nhược Hy và Du Hạo mất trí.
May mắn cô được một trợ thủ đắc lực là Ngữ Hành theo sát, Ngữ Hành biết rất rõ những lọ thuốc kia ở đâu.
“Vy Vy để ở dưới giường đó!”
Vy Vy vội vàng lật vội chiếc ga giường lên thì phát hiện chiếc giường này còn có một hầm nhỏ nhưng lại có khóa.
Ngữ Hành vội nói “Chìa khóa cô ta luôn đeo trên người!”
“Sao cô không nói sớm!”
Ngữ Hành vội rút ra chiếc chìa khóa trong người “Đây nè!!!”
Vy Vy cầm chiếc chìa khóa mà ngạc nhiên “Sao cô lấy được hay vậy?”
Ngữ Hành tỏ vẻ tự đắc “Cũng nhờ mấy là bùa tàng hình đó của cô nên tôi mới có thể tiếp cận ả, nhân lúc ả không để ý tôi lấy trộm cho cô luôn đấy!”
Không khỏi trầm trồ Vy Vy giơ ngón cái lên tán dương, Ngữ Hành thì tỏ vẻ chuyện này thường thôi…
Vy Vy vội vàng mở ra thì thấy rất nhiều loại thuốc khác lạ trong những chiếc lọ khác nhau.
Ngữ Hành cũng không biết thuốc nào nên Vy Vy vội vã đổ hết sạch đi và định tìm nước lọc thay thế vào.
“Làm gì thế?” Ngữ Hành khó hiểu nhìn Vy Vy.
“Định tìm nước đổ vào.”
“Sao lại còn cho nước vào làm gì nữa, dù sao khi hai người kia nhớ ra thì ai chẳng biết chuyện cô làm…”
Đúng là người ngoài cuộc làm gì nói gì cũng thấy có lý.
Vy Vy vội vàng đóng lại chiếc hầm rồi ra ngoài, Ngữ Hành chắc đi chơi nên biến mất.
Đúng lúc đó nhân vật chính bước từ trên lầu xuống, Nhược Hy và Du Hạo nắm chặt tay bước xuống lầu.
Mặc trên mình bộ sườn xám hồng tuyệt đẹp Nhược Hy lúc này rất nổi bật.
Du Lạc bất thình lình ở đâu xuất hiện ngay phía sau Vy Vy.
“Mẹ!”
Giật mình quay lại thì ra thằng quỷ này.
“Mẹ, hay là mẹ cũng lên lầu thay bộ con mua cho đi, chắc chắn mẹ cũng không kém cô ta đâu.”
“Vẻ đẹp không chỉ ở bề ngoài mà còn ở sâu trong tâm hồn, một bộ quần áo đẹp dù được chế tác tinh xảo thế nào thì cũng chỉ là một bộ quần áo, vì thế bản thân chúng ta không cần thiết để ý những gì người khác yêu thích.” Vy Vy vỗ vai Du Lạc “Hiểu chưa?” Cô không quên ngân nga tiếng hát.
Nói xong cô đi tới chỗ Khả Nhi đang bận rộn trong bếp.
Du Lạc thì tỏ vẻ nghi hoặc”Sao hôm nay mẹ nói nhiều thế, thấy chồng minh đi với người khác bộ vui thế à?”
Chuẩn bị sắp sang năm mới các cô vợ của Du Hạo ai lấy đều mặc lụa, bôi son chuẩn bị rất cầu kỳ ai cũng muốn bản thân thật xinh đẹp để đón một năm mới.
Chỉ riêng Vy Vy cô ở ngoài sân vườn lại đốt cho các người làm những bộ quần áo chính tay cô cắt tỉa. Dù không được đẹp nhưng cũng coi như đó là tấm lòng của Vy Vy.
Tất cả người làm trong phủ không là ma thì cũng là người giấy vì thế khi nhận được đồ mới họ vui lắm, cám ơn Vy Vy rối rít.
Cảnh tượng này không ngờ lại bị Du Hạo nhìn thấy.
Anh ở trên lầu đang nhâm nhi ly rượu thì nhìn thấy cảnh Vy Vy đang đốt đồ cho mọi người, tất cả đều xếp hàng ngay ngắn để nhận được những chiếc quần, chiếc áo, chiếc váy xinh xắn để đón tết.
“Quỷ vương à…” Nhược Hy gọi anh vào phòng nhưng có vẻ như Du Hạo không nghe thấy vì thế cô định đi ra ban công chỗ Du Hạo đứng coi xem có chuyện gì.
Nhận thấy có người tới Du Hạo vội vàng đi vào, không quên đóng cửa lại dường như anh không muốn Nhược Hy nhìn thấy cảnh này.
“Sao em gọi mà anh không nghe?”
“Không có gì đâu!” Du Hạo lảng tránh ánh mắt của Nhược Hy rồi anh ra khỏi phòng.
Nhận thấy có điều lạ nên Nhược Hy ra ban công xem ai ngờ đâu…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT