“Tôi không có ý định đi kể chuyện cho người khác, càng không có thói quen gọi video với người khác ngoài giờ làm việc.”

Nghe được lời nói đạo mạo của hắn, hốc mắt Giang Nguyệt lại tràn đầy nước mắt: “Anh nói dối!”

Cô cũng không thể giải thích được vì sao, cảm xúc hôm nay của cô lại cực kỳ yếu ớt, mới có mấy câu nói đã khiến cô uỷ khuất vô cùng:

“Lúc trước anh đã từng làm như vậy rồi, với Tần Di Di.”

Tiêu Kỳ Nhiên nhíu mày: “Tần Di Di? Khi nào?”

Bởi vì không quan trọng, cho nên hắn đã quên sạch sẽ.

Giang Nguyệt tức giận thiếu chút nữa muốn ném cả gối ôm ra ngoài: “Chỉ mới mấy tháng trước! Khi anh đưa tôi về, cô ta nói anh về trễ, phải kể hai câu chuyện để bồi thường cho cô ta.”

Giang Nguyệt càng nói, nước mắt cô lại càng rơi: “Anh còn mua bánh hạt dẻ cho cô ta, anh còn đến nhà cô ta suốt đêm, bởi vì phòng cô ta mất điện, anh phải đi qua với cô ta…”

Cố nhớ lại những chuyện này, ngực cô như bị nghẹn: “Paparazzi còn chụp được hai người… hai người đã dùng…”

Ba chữ “Bao cao su” Giang Nguyệt thế nào cũng không nói nên lời, cô đành phải gắt gao cắn chặt môi, nghẹn đến nửa ngày khiến cô không thở nổi. Cô lại lau nước mắt, nhưng nước mắt vẫn không ngừng tuôn rơi.

Cho dù hắn đã hạ thấp người, muốn theo đuổi cô nghiêm túc thêm một lần nữa, nhưng vậy thì thế nào?

Cô vẫn không thể quên.

“Nguyệt Nguyệt, những thứ đó đều là giả.” Tiêu Kỳ Nhiên nghe tiếng khóc đến không thở nổi của cô, hắn đau lòng đến mức không chịu nổi.

- -------------------------------

Tác giả:Tiêu tổng: Vì sao tâm tư của phụ nữ lại phức tạp như vậy?

Giang Nguyệt: Phụ nữ đang yêu đương chính là như vậy.

Đào Nguyệt: Phụ nữ đang yêu đương chính là như vậy.

Tiết An: Phụ nữ đang yêu đương chính là…

Tiêu tổng: … Cậu từ đâu xuất hiện vậy hả?

“Những thứ đó đều là giả.” Giọng nói Tiêu Kỳ Nhiên gian nan: “Tôi chưa bao giờ kể chuyện cho Tần Di Di nghe, đó là vỏ bọc mà cô ta đã treo trên miệng. Bánh ngọt cũng là do Tiết An mua, phần lớn đều là do những người khác đi xử lý, tôi rất ít khi để ý đến.”

Giang Nguyệt nghe xong chỉ cảm thấy dở khóc dở cười.

Tất cả đều là giả?

Nhưng cô đã tận mắt chứng kiến, hắn từng đối xử với Tần Di Di dịu dàng như thế nào.

Từ biểu cảm đến cách cư xử của hắn, tất cả đều là quan tâm chuẩn bị, săn sóc chu đáo.

Nhưng bây giờ hắn lại nói những thứ đó đều là giả.

Nếu những hành động đó là giả, thì cô có lý do gì để tin rằng những gì hắn làm bây giờ đối với cô là thật?

Giọng của Tiêu Kỳ Nhiên trầm xuống: “Tôi chưa từng rung động với cô ta.”

“Anh rốt cuộc có rung động hay không, người khác làm sao có thể biết được?” Giang Nguyệt mím môi, cô giễu cợt nói:

“Giả vờ rồi thành thật, cũng không phải là không có khả năng.”

“Nguyệt Nguyệt, tôi thật sự không có.”

“Được rồi, tôi không muốn cùng anh tiếp tục thảo luận cái gì là thật, cái gì là giả nữa.” Giang Nguyệt bình tĩnh lại, cô lau đi nước mắt trên má, dần dần khôi phục lại lý trí:

“Thời gian không còn sớm nữa, tôi phải đi ngủ.”

Nói xong, Giang Nguyệt cúp máy.

Ngay cả câu chúc ngủ ngon cô cũng không thèm nói với hắn.

Sau khi cúp điện thoại, cô nhanh chóng tắt đèn ở đầu giường, rồi nằm xuống giường.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play