Tô Hoa Vinh cũng nghĩ thoáng theo rồi cảm thán: "Với điều kiện của gia đình lão đại, có lúc nào phải mặc quần áo vá chằng vá đụp đâu. Lão Đại có tay nghề, lúc mẹ chồng phân chia nhà cửa cũng chẳng để lại cho tôi và Lão Nhị cái gì. Nhà bên đó ít người, cuộc sống thường ngày cũng thoải mái hơn. Không ngờ cưới cô con dâu về nhà lại khiến cho gia đình khốn khó, bây giờ còn phải mặc quần áo vá nữa."
Nói đến gia đình Diệp Lão Đại, ngoại trừ Diệp An Minh, Diệp An Tuệ và Uông Ngọc San, những người còn lại đều phải mặc quần áo vá. Tương Vân Hà lại nói tiếp với giọng điệu vui sướng: "Đáng đời! Ai bảo nhà đó thích đốt tiền, lại còn đạp xe bấm chuông khắp đại đội nữa chứ."
Cưới vợ về nhà, tài sản chẳng còn gì, đã thế lại còn nợ bên ngoài một khoản không nhỏ
Từ sau khi Diệp An Minh đính hôn, tiền lương mỗi tháng đều bị Uông Ngọc San tiêu sạch, không tích góp để trong nhà được đồng nào.
Trước đó Uông Ngọc San làm loạn long trời lở đất, đã thế còn ôm hết quần áo của bà cụ Diệp và mẹ chồng ra đốt, trong nhà chẳng còn tiền mua đồ, chỉ đành vá lại đống quần áo bị đốt rồi lấy đó mà mặc.
Không mặc thì làm được gì?
Vẫn tốt hơn là trần truồng mà?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT