Mắt của Tô Từ sáng như bóng đèn, chạy còn nhanh hơn cả mấy chị em Diệp Tô Mai, thoáng chốc đã vượt qua bọn họ chạy tới cạnh nhà Diệp Lão Đại.
Tới nơi thì thấy những người đứng hóng chuyện đã chen chúc túm năm tụm ba.
Tô Từ tận dụng lợi thế cơ thể nhỏ con để chen vào giữa đám người, nhìn thấy khung cảnh trước mắt thì thốt lên một câu “Cừ thật!”
Đúng là Uông Ngọc San đang đốt quần áo, đồ để trong cái chậu giặt đang cháy bừng bừng.
Bà cụ Diệp ngồi dưới đất vỗ đùi gào khóc, trong miệng thốt ra những lời mắng chửi thậm tệ, tự nói nhà bà ta tạo nghiệp, không ngờ cả đời lại vớ phải cô cháu dâu thế này.
Lưu Lan Hoa ngồi xổm bên cạnh bà cụ Diệp, chân tay luống ca luống cuống.
Cuối cùng bà ta chả tìm ra cách nào hết, cũng học theo bà cụ Diệp ngồi trên mặt đất vỗ đùi gào khóc, vừa khóc vừa liệt kê tội lỗi của Uông Ngọc San từ sau khi gả vào nhà bà ta, bảo mọi người xem xét đúng sai giúp bọn họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT