Tô Từ không nói chuyện nữa, cô cúi đầu xuống.
Thực ra trước mặt những truyện này, bản thân cô thật sự vẫn là một đứa trẻ.
Hà Nguyệt Hương nhìn Tô Từ lại hỏi: “Em ấy thật sự không quay lại nữa sao?"
Tô Từ lắc đầu, “Lần đầu anh hai tìm thấy chị ấy, chị ấy nói cho dù bản thân rơi xuống hồ chết đuối, em cùng mẹ đi tìm chị ấy, chị ấy lại trốn đi, có thể nghe tiếng nói chuyện của mẹ, mẹ đã sắp quỳ xuống cầu xin chị ấy ra ngoài, chị ấy cũng không ra. Hôm nay là em đột nhiên qua đó mới bắt được chị ấy, nghe chị ấy nói nhiều như vậy, em cũng rất buồn thay chị ấy, cảm thấy ám ảnh trong lòng chị ấy rất nặng, chị ấy chắc là sẽ không quay lại nữa.”
Hà Nguyệt Hương lại hít ngụm khí nữa cúi đầu xuống.
Lâu sau, cô ấy nói: “Đợi em ấy làm cha mẹ rồi, biết được cái khó của việc nuôi con, chắc là sẽ hiểu rõ. Không thể đặt ra yêu cầu cao như vậy với cha mẹ, thực ra cha mẹ cũng đã rất tốt, tám đứa trẻ, không vứt một đứa nào không chết yểu một đứa nào, đều nuôi lớn."
Tô Từ hít sâu một hơi, “Em cũng không muốn quan tâm nữa, mệt lòng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play