Diệp An Quân nói rồi bắt đầu nghẹn ngào lau nước mắt, “Tao hỏi, chỗ mấy người có cô gái nào đến đây không, tầm khoảng hai mươi tuổi, cô ấy tên là Diệp Tô Anh, người yêu của cô ấy là......” không nhịn nổi nữa vùi đầu khóc, “Người yêu cô ấy tên là Hướng Tiền......"
Anh căm tức lau nước mắt đi, đỏ mắt nhìn Tô Từ, “Hay là tao đi tìm nó, cởi quần ra cho nó xem mông của tao, xem xem nửa tháng này đã bị mài mòn mất một lớp da có được không?”
“Nhìn thấy sắc mặt của anh cả và cha mẹ không, có nhìn ra mắt mẹ đã khóc sưng lên rồi không, có thể nhìn ra bọn họ đã nửa tháng không chợp mắt, có nhìn ra không? Bộ dạng này của chúng ta là vị nó đã làm mất mặt chúng ta hay là vì chúng ta lo lắng cho nó? ! Tìm nó về là vì cái gì, còn không phải là vì sợ nó không hiểu gì hết đi theo người ta, sau này bị người ta xem thường, cả đời sẽ sống không tốt!”
Nói đến sau cùng, Diệp An Quân đứng lên đá một phát mạnh vào ghế nhỏ, “Nó chỉ biết bản thân mình khổ, nhưng cái khác nó đều không nhìn thấy, nó muốn làm, thì cứ làm đến chết đi! Sau này nó sống tốt thì là mệnh của nó, sống không được tốt thì là nó đáng đời! Từ nay về sau, chuyện của nó tao sẽ không quản nữa!”
Không có ai nói chuyện nữa, trong phòng lâm vào sự yên tĩnh như chết.
Sau đó vẫn là Tô Hoa Vinh nhấc tay lau nước mắt trên mặt, đập tay vào mép bàn đứng lên, giống như trong bỗng chốc thu lại hết mọi cảm xúc, âm mũi vô cùng nặng nói: “Ăn cơm.”
Những người khác đều không động đậy, Hà Nguyệt Hương đỡ bà, cùng bà ra ngoài nhà chính.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play