“Tiểu Tô Từ, em không hiểu, từ nhỏ đã không có nhà, không có bất kỳ ai thích chị, có lúc chị nghĩ, nếu như đã ghét chị như thế rồi, tại sao lại sinh chị ra? Hôm qua mẹ qua đây mắng chửi, nói ban đầu lúc sinh chị ra nên bóp chết chị, chị cũng hận bà như thế, tại sao lúc chị sinh ra không bóp chết chị đi? Sinh ra rồi lại đối xử với chị như thế?”
Tô Từ cúi đầu, nước mắt rơi xuống lúc nào không hay.
Từng giọt từng giọt rơi lên bàn tay cô, bị ánh nắng của mặt trời chiếu vào tan ra thành hào quang nhiều màu.
Cô hít hít mũi, dùng vạt áo lau đi nước mắt.
Lúc lâu sau cô ngẩng đầu lên, cố gắng dùng giọng nói bình tĩnh hỏi:
“Nhưng chị có từng nghĩ rằng, đoạn tuyệt với trong nhà như thế thì chị không còn nhà mẹ đẻ nữa, ở nhà chồng chị làm sao có chỗ đứng được? Bị người khác ức hiếp thì phải làm thế nào?”
Diệp Tô Anh cũng dùng vạt áo lau đi nước mắt, lau một cách bạt mạng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play