Bữa cơm tối này không ai ăn nổi nữa.
Chén đũa nồi niêu là Diệp Tô Mai và Diệp Tô Hồng dọn dẹp, Diệp Lão Nhị trốn trong phòng mình không ra ngoài.
Tô Hoa Vinh ngồi bên cạnh bàn nhỏ ở nhà chính, một tay đỡ trán cứ khóc mãi. Vừa khóc vừa nói với Tô Từ: “Sao nó có thể làm ra chuyện như vậy chứ? Bảo cả nhà chúng ta sau này làm sao ra ngoài gặp người ta đây?"
Ra ngoài chắc chắn người ta sẽ chỉ chỉ trỏ trỏ cười nhạo sau lưng — nhìn xem, con gái nhà họ bỏ chạy theo trai rồi.
Dừng một lúc thì khóc tiếp: “Ngày tháng trước đây buồn như vậy, bị nhà họ Ngô ức hiếp như thế, cũng không đau lòng như lần này, Tô Anh nó lấy dao đâm vào tim mẹ mà, mẹ nuôi nó lớn như vậy, đút từng miếng sữa mà nó lại đối xử với mẹ như thế...”
Tô Từ không biết nói gì để an ủi Tô Hoa Vinh, cứ như vậy nghe bà khóc, nghe bà nói mãi.
Nếu không muốn bà khóc, không muốn nói mãi, cả đêm nay sợ là cũng không chịu được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT