Nói xong thì hít thở, để giọng điệu ổn định lại rồi nói: “Từ lúc đính hôn Diệp An Minh còn có lương để mua đồ cho gia đình sao? Ngay cả một viên kẹo trái cây cũng không thấy, ngày nghỉ hai người chạy đến thị trấn, không phải ra quán ăn thì là mua đồ.”
Lưu Lan Hoa tiếp tục an ủi cô ấy: “Đây chẳng phải là thanh niên yêu đương sao.”
Diệp An Huệ xì một tiếng: “Ban đầu anh cả với chị dâu đính hôn xong không tính là yêu đương sao? Chị dâu đã mua bao nhiêu đồ ăn ngon cho đám Tô Từ, đối xử với đám Tô Từ tốt lắm, Uông Ngọc San có từng mua gì cho con? Không chỉ không mua mà chị ta còn ức hiếp con!”
Thật ra trong lòng Lưu Lan Hoa cũng tức giận, nhưng bà ta cũng hết cách.
Bà ta chỉ đành nới với Diệp An Huệ: “Còn hai tháng nữa là kết hôn rồi, chúng ta nhịn thêm hai tháng, kết hôn xong vào nhà chúng ta, bảo nó nấu cơm giặt quần áo cho con.”
Diệp An Huệ không thèm: “Con không cần, bảo chị ta tránh xa con chút là được.”
Nói rồi lại nghĩ đến gì đó: “Chi bằng bảo bọn họ giống như anh chị cả đi, xây phòng dọn ra ngoài ở riêng, của ai nấy ở rất tốt, đừng chen chung một chỗ chướng mắt nhau.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play