Tô Hoa Vinh ngẩng mặt lên nhìn Diệp An Quân, “Có cần anh cả con xin nghỉ dẫn qua không?"
Diệp An Quân mỉm cười, “Con không phải con nít, cần gì anh ấy dẫn chứ?"
Bản thân anh cảm thấy mình không phải là trẻ con, nhưng trong mắt Tô Hoa Vinh lớn chừng nào vẫn là con nít.
Ngược lại Tương Vân Hà cảm thấy anh trưởng thành rồi, không đợi Tô Hoa Vinh trả lời liền lên tiếng nói: “An Quốc và An Quân đều đã lớn, chị Tô chị tốt phúc quá, An Quốc đi làm ở trạm lương thực, An Quân lại mở tiệm cắt tóc, chị với Diệp Lão Nhị thật có phúc.”
Trên mặt Tô Hoa Vinh không giấu được nụ cười, nhưng miệng lại nói:
“Có sung sướng đâu chứ Tô Từ mới mười bốn tuổi, An Gia thì mới lên sáu, vừa lên lớp một, còn sớm lắm. Cũng phải mười năm mười lăm năm nữa, không đợi được đến đó.”
Ngữ điệu của Tô Vân Hà nhẹ nhàng: “Bản thân Tô Từ có bản lĩnh, còn An Gia chị việc gì phải lo chứ? Thằng bé nhiều anh chị như vậy, tùy tiện đưa tay ra là có thể nuôi nó lớn, không cần chị với Lão Nhị phí sức.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play