Kể từ khi Diệp Lão Nhị trữ gạch vuông xây phòng, ông ta chưa từng phụ một tay, không tiện mặt dày ăn cơm nhà người ta.
Sau đó Diệp Lão Đại nói câu này xong, Diệp An Minh cũng nói theo:
“Con không giúp, con cũng không đi."
Bà cụ Diệp nhìn hai người họ, tức giận nói: “Không giúp thì không được ăn cơm à? Không có tiền đồ, đi ăn hết cho mẹ!”
Diệp An Huệ ăn mấy miếng bánh ngô suy nghĩ một lúc rồi nói: “Con xem rồi, nhà chú hai không mượn được xe đạp, hay là mang xe đạp nhà chúng ta cho anh cả mượn dùng. Như vậy cũng tính là giúp rồi, có thể đi uống rượu mừng rồi chứ?”
Nhắc đến việc nhà Diệp Lão Nhị còn chưa mượn được xe đạp, trong mắt Lưu Lan Hoa chợt sáng lên, nhìn Diệp An Huệ rồi nói: “Xe đạp còn chưa mượn được à? Chẳng phải Tứ Nha có bản lĩnh lắm sao? Lúc xem mắt cũng mượn được xe đạp, sao kết hôn lại không mượn thế?”
Diệp An Huệ nhìn Lưu Lan Hoa: “Không biết có chuyện gì, dù sao cũng là không có xe đạp. Đã trễ như vậy rồi, buổi tối cũng không thể chạy vào thành phố mượn xe đạp chứ. Trước đó chẳng phải có người nói Tô Từ mượn xe trong thành phố sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play