Liên Dược ngồi xuống trước, trong vùng đèn pin có thể soi sáng đến nhấc mấy mảnh gốm trắng lên.
Tiếp đó Tô Từ để Tiêu Án đem đèn pin cố định trên cái cây bên cạnh để chiếu sáng, sau đó cùng Tiêu Án, Tiền Tiểu Xuyên cũng ngồi xuống, bốn người vòng thành một vòng ngồi cùng nhau lật rác.
Liên Dược vừa lật vừa nói: “Nghĩ đến tôi ở Bình Thành hô mưa gọi gió, bây giờ vậy mà đi nhặt rác.”
Tô Từ nhấc mắt lên nhìn anh một cái, sinh ra chút hiểu kỳ, “Hô mưa gọi gió cỡ nào?”
Câu này vừa hỏi chính là hỏi đúng người.
Cái máy hát Liên Dược và Tiền Tiểu Xuyên tức khắc mở ra, hai người tôi một câu anh một câu thổi phồng đến tận trời, đem tất cả những chuyện huy hoàng lớn nhỏ trong những năm lăn lộn tại thành phố đều nói hết một lượt.
Nghe như cũng không nhạt nhẽo, còn rất thú vị.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play