Tư Tư cầm lên ăn, khiển trách:
- Tụi tao khiến khách đông mà mày cũng chê sao? Nhà mày lúc nào cũng muốn tụi tao tới.
Diệp Lê bồi thêm:
- Thế công tụi này có cần trả tiền bữa này không?
- Còn lâu nhá, khuyến mãi thêm một đứa một xiên.
- Haha..
Lúc chia tay, Diệp Lê liền đi hướng khác đường về nhà, Tề Xuân thắc mắc:
- Không về nhà sao?
- Tao tới võ đường, muốn xem hai tên đệ kia thế nào.
Không phải là cậu lo lắng tụi nó phá phách, ngược lại đằng khác, cậu sợ Lão Lý hành tụi nó đến mức bỏ chạy. Nghĩ cũng lạ, không hiểu sao đồ đệ của lão chỉ có mình Diệp Lê là chịu đựng học suốt mấy năm trời. Khi đi trên đường, Diệp Lê có suy nghĩ tới lý do, lại nhớ tới lúc mới gặp lão, giả heo ăn thịt hổ, lừa cậu vào học.
Lúc đó, mình chỉ vừa thoát khỏi Chí Quang, quay lại con đường lưu manh nửa mùa, năm ấy nổi lên đợt mấy bộ phim Hongkong, cậu thanh niên 12 13 tuổi nào cũng bắt chước tư thế của Trương Quốc V*nh, Diệp Lê cũng không thoát. Đi đâu cũng vẻ mặt ngáo đời, chỉ vì nó mà gặp thêm khắc tinh thứ hai.
Diệp Lê vẫn còn nhớ như in cú đá của Lão Lý, lúc tỉnh lại vẫn còn không biết sao mình lại ở võ đường, nghĩ mà mắc cười thật, nếu bản thân cứ không cua trái thì liệu chuyện này có xảy ra không?
Tới nơi, thấy võ đường không có tiếng động của tập luyện gì, Diệp Lê hơi lo lắng, cậu đi vào thay giày ra:
- Con tới rồi thưa thầy.
- Anh vào đi, bố đang bận ạ.
Châu Châu từ bên trong đi ra, cô bé rất vui vì gặp được Diệp Lê, không ngừng ríu rít bám víu cậu. Diệp Lê cũng rất chìu mà bế con bé lên:
- Bố em bận gì sao?
Châu Châu lắc đầu không biết, có thứ khác cô bé muốn khoe:
- Anh xem, anh xem hôm nay em có gì khác không?
Diệp Lê tất nhiên là biết, nhưng muốn trêu con bé một chút:
- Anh không biết, Châu Châu có thể nói anh nghe chứ?
Châu Châu hơi ỉu xìu, nhưng cũng cố gắng đưa ra gợi ý:
- Anh thấy gì ở tóc em không? Thật không thấy sao? Diệp không thương em nữa rồi.
Diệp Lê không muốn làm quý cô nhỏ buồn:
- Anh đùa đó, tóc em hôm nay tết rất đẹp, kẹp tóc mới cũng rất xinh nữa.
Châu Châu được khen, vui vẻ dụi dụi rồi hôn Diệp Lê một cái:
- Là anh Đại Đại làm cho em đó, anh ấy giỏi lắm, chuyện gì cũng làm được.
Đại Đại? Thằng 16 hả? Còn tên mập kia thì sao?
Diệp Lê bế Châu Châu vào phòng tập, thì thấy hai tên đệ kia đang lau sàn, Đại Huy phát hiện ra cậu đầu tiên:
- Sư huynh, mừng huynh tới.
Diệp Lê nhìn đầu tóc 16 trở lại màu đen, có vẻ là nó tự nhuộm lại:
- Sư phụ đâu?
Đại Huy chần chừ một chút, không biết nên nói thế nào, tay sờ sờ gáy. Diệp Lê mất kiên nhẫn, hỏi tên mập đằng kia:
- Thầy đâu?
Tên mập cao lớn bị hỏi trực tiếp, lúng túng quơ tay quơ chân thay cho lời nói. Bộ câm hả? Thằng này, không gặp nó một thời gian, độ nhát cáy của nó lại tăng nữa rồi. Diệp Lê hết cách, đành đe doạ Đại Huy:
- Nói nhanh đi, mất thời gian quá.
Đại Huy lúc này mới bình tĩnh nói:
- Hồi nãy vừa mới tập xong thầy liền đi về phòng rồi.
Có thế thôi, nhưng lão là người cuồng dạy võ sao cho nghỉ sớm được, chỉ có:
- Tiền nhà tới hả?
Đại Huy trắng mặt lắc mạnh, không phải sao?:
- Phim thầy yêu thích sắp chiếu sao?
Lắc đầu tiếp, không phải luôn?
- Thế là chuyện gì?
- Ừm, thầy chuẩn bị đi xem mắt
Omg!! Chuyện lạ, thầy mình chấp nhận đi xem mắt, là học sinh hơn mấy năm,lần đầu tiên Diệp Lê nghe thấy chuyện này:
- Mày nói thật?
Đại Huy gật đầu, Diệp Lê nhìn qua tên mập, tên kia cũng gật đầu. Gì chứ? Cô vừa mất mấy năm mà thầy lại dám đi xem mắt? Diệp Lê phút chốc lại tức giận, cậu nhìn qua Châu Châu đang vẻ không hiểu gì càng tức hơn.
Đừng trách cậu ích kỉ, tuy gà trống nuôi con nhưng Châu Châu vẫn được chăm sóc rất tốt, cậu không muốn thầy tìm người mới nhanh như thế. Ít nhất cũng phải đợi Châu Châu lên cấp 1 đã chứ.
Chưa đợi cậu đi tìm, Lão Lý đã xuất hiện:
- Thi xong rồi hả?
Diệp Lê mang lửa giận nhìn lão, làm Lão Lý hơi ngạc nhiên:
- Có chuyện gì mà ghê thế?
- Thầy còn nói, con nghe tên này nói rồi, thầy đi xem mắt sao?
Lão Lý bị hỏi bất ngờ, chưa đợi trả lời thì Châu Châu đã hỏi:
- Diệp, xem mắt là cái gì?
- Châu Châu đừng để ý nhé, đi chơi với mấy anh đi.
Khi Châu Châu được tên mập dẫn đi, trong sân chỉ còn ba người, Diệp Lê không quan tâm tới Đại Huy, liền nói ra lẽ:
- Con mới không tới nửa tháng, mà thầy đã có ý định lấy vợ mới rồi.
Lão Lý gãi gãi đầu:
- Con nghe đâu nói? Nhóc Đại, là nhóc bép xép phải không?
Đại Huy bị thầy lườm liền lui về sau, mồ hôi ròng ròng. Diệp Lê tiếp tục:
- Thầy trả lời đi chứ?
- Trả lời gì?
Diệp Lê thấy thầy giả ngu, liền kiềm lại:
- Thì chuyện xem mắt đó
- Ta còn chưa chấp nhận thì xem cái gì mà xem.