Cúp điện thoại, rốt cuộc Trần Thương cũng có thể nhẹ nhàng thở ra, một bụng tâm sự cũng hạ xuống.

Chỉ là điện thoại vừa mới reo không bao lâu, một cuộc gọi khác lại tới.

- Bác sĩ Trần, tôi là Phó Trí Tuệ ở trung tâm quy bồi!

Một giọng nữ vang lên.

Trần Thương sững sờ, anh đương nhiên biết Phó Trí Tuệ, trước kia làm ở nội khoa thần kinh, còn gọi mình hội qua chẩn.

- Nha! Tiểu Phó lão sư, chào cô.

Nếu Trần Thương không muốn phải đi đường vòng, tốt nhất phải tạo mối quan hệ tốt với trung tâm quy bồi.

Dù sao “cửa vào không như hiện quản”, cũng không thể cứ làm phiền chủ nhiệm cùng viện trưởng được?

Phó Trí Tuệ cười nói:

- Được rồi, bác sĩ Trần, cậu không căn gọi tôi là tiểu Phó lão sư, chúng ta đây đều là đồng nghiệp cùng đơn vị, đừng khách khí như vậy.

Trần Thương ngượng ngùng cười một tiếng:

- Trong triều có người dễ làm việc, tôi đây không phải nên giữ gìn mối quan hệ cùng lãnh đạo trực hệ sao? Tiểu Phó lão sư, cô phải cho tôi một cơ hội chứ.

Phó Trí Tuệ đến bệnh viện sớm hơn Trần Thương mấy năm, là bác sĩ chuyên nội khoa thần kinh, nhưng hiện tại ông xã của người ta là lực lượng chủ chốt của khoa chỉnh hình.

Vì lẽ đó khi cân nhắc chuyện lập gia đình và sinh con, sau khi hai người thương lượng một phen, Phó Trí Tuệ đã quyết định chuyển tới làm hành chính, vừa vặn bệnh viện thành lập trung tâm quy bồi, thế là bị điều đến đây làm quản lý công tác quy bồi sinh.

Dù sao cũng là người đồng lứa, không kém nhiều tuổi, vì lẽ đó hai người nói chuyện cũng rất tùy ý.

Phó Trí Tuệ nói:

- Báo sĩ Trần, tôi tìm cậu là có chính sự, cuối tuần này phải tiến hành huấn luyện thao tác kỹ năng cơ bản trong kỳ hạn một tuần, chắc cậu cũng biết chứ? Tôi liên hệ một bác sĩ khoa giáo khoa, họ đưa cho tôi danh sách, tôi nhìn phía trên vừa vặn có tên cậu, nếu không cậu cứ dứt khoát tới làm lão sư huấn luyện lần này đi, tiếp tục phụ trách châm cứu lồng ngực.

- Báo sĩ Trần, cậu thấy thế nào?

Trần Thương gật đầu:

- Đương nhiên không thành vấn đề, tiểu Phó lão sư sắp xếp là được!

Phó Trí Tuệ hài lòng nhẹ gật đầu:

- Vậy thì làm phiền bác sĩ Trần.

Nói xong, hàn huyên hai câu, cúp điện thoại.

Đối với châm cứu lồng ngực, Trần Thương cũng không cần chuẩn bị gì, mỗi lần sau khi thực tập sinh khoa giáo khoa chung quy đều kéo anh đi làm tráng đinh, sớm đã thành thói quen, nhưng trước kia còn có Lý Thế Kiến ngẫu nhiên cộng tác một chút, hiện tại tốt rồi, tất cả đều có việc của riêng mình, những lão bác sĩ kia cũng không có thời gian.

Hơn nữa, trong máy vi tính của mình đã lưu trữ sẵn mô bản châm cứu ngực, đến lúc đó mang theo để mô phỏng trên thân thể cho các học sinh là được.

Căn bản không tính là chuyện gì.

Nhưng mà Trần Thương bỗng nhiên kịp phản ứng, tối hôm nay sau khi trở về phải đổi mới một cái Power Point, bởi vì sau khi kỹ năng châm cứu ngực của anh tăng lên đến cấp đại sư, cũng có nhiều lý giải cùng cảm ngộ mới hơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play